Ngân Tiểu Tiểu hừ lạnh một tiếng tỏ vẻ mình phỉ nhổ Lục Tiểu Hoàng.
Hắc A Ban trầm mặc đi vào sơn động, mình thật sự là không chịu nổi con rắn này, vẫn nên tránh một chút thì hơn.
Lục Tiểu Hoàng cười đủ rồi, lúc này mới cùng Ngân Tiểu Tiểu đi vào sơn động.
Sơn động này nhỏ hơn sơn động nhà nó rất nhiều, Ngân Tiểu Tiểu bước vào bước đầu tiên liền ý thức được điểm này, nhưng nghĩ đến sáu ấu xà còn có ba ba a cha có thói xấu thích ngủ ở chỗ sâu trong sơn động liền coi thường điểm này.
Nhìn ra được sơn động này đã ở vô cùng lâu, không giống sơn động nhà mình, hình như lúc ba ba và a cha có trứng rồi mới trở về ở, mặc dù mình ở sắp một tháng, nhưng vẫn che dấu không được cái mùi nhà mới, nhưng sơn động của Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban lại khác, theo như Ngân Tiểu Tiểu mà nói, thật sự rất hương vị của nhà.
Không biết là Lục Tiểu Hoàng hay là Hắc A Ban thích ngủ bụi cỏ, hoặc là hai người đều thích, Ngân Tiểu Tiểu phát hiện một đám cỏ lớn bị xà đặt ở góc sơn động, hơn nữa còn có màu xanh biếc, cỏ có mùi thơm ngát như trước, nhìn ra cỏ này mới đổi một hai ngày trước.
Cửa sơn động hướng Tây Nam, trong động khô ráo mát mẻ, có lẽ đối với những xà khác mà nói, độ ấm có thể hơi thấp, thậm chí phương hướng cửa động cũng rất không tốt, nhưng đối với Ngân Tiểu Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077528/chuong-25.html