Châu Nhuệ vì để không ồn ào đến Hoắc Lâm Tây, anh ta dùng hai tay hai chân của mình bò ra ngoài.
Những người giúp việc động tác nhẹ nhàng, nhẹ tựa lông hồng lau sạch vết máu trên mặt đất.
Hai tiếng sau:
Bên ngoài biệt thự, có người đến thăm.
"Hoắc gia đã 70 tiếng không ngủ rồi, sao anh không thông báo trước cho tôi? Mà còn để anh ấy tự tay xử lý những kẻ phản bội mình. Anh ấy ngửi thấy mùi máu tanh không phát bệnh mới lạ!”
Bạch Dạ dẫn theo trợ lý của mình, hùng hùng hổ hổ bước vào bên trong, anh ấy chân dài, Châu Nhuệ chạy vài bước nhưng không đuổi kịp.
Bạch Dạ là bác sĩ riêng của Hoắc Lâm Tây, sau khi nhận được điện thoại Hoắc Lâm Tây phát bệnh, anh ấy đã vội qua đây.
“Bác sĩ Bạch, Hoắc gia bây giờ anh ấy......”
Chu Nhuệ vừa mở miệng, một bóng người dài lê thê xuất hiện trước cửa phòng khách lớn.
Chiếc áo sơ mi trên cơ thể người đàn ông được mở 4 5 chiếc khuy, để lộ ra những đường nét cơ ngực căng cuộn, anh giống một chú sư tử vừa ngủ dậy, vì bị người khác quấy rầy giấc mơ đẹp của mình, nên trên người Hoắc Lâm Tây bộc phát ra luồng khí tức nguy hiểm.
"Hả?” Bạch Dạ lên tiếng kinh ngạc, dừng bước chân, đứng ở xa dò xét Hoắc Lâm Tây.
"Hoắc gia, sắc mặt của anh không tồi đấy!" Đây đâu giống như một người đã 70 tiếng đồng hồ không ngủ chứ?
Giây tiếp theo, Bạch Dạ nhìn thấy một cô gái giống chú mèo con, xuất hiện ở phía sau Hoắc Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-meo-danh-da-cua-hoac-gia/1180829/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.