Cô nhìn một lúc liền thôi, lấy điện thoại di động ra thấy được đội bóng chuyền gửi tin nhắn
Đồng đội 1: Sênh Sênh, chúng tớ khống chế được Ninh Ninh rồi, một hồi sẽ đưa cậu ấy về phòng, cậu đừng trở về.
Đồng đội 2: Cố gắng nắm bắt!
Đồng đội 3: Trở về đều coi thường cậu!
Mặc Sênh gõ chữ nhắn lại: Tớ là thật gửi nhầm người, tớ là muốn gọi đội trưởng.
Tiếp lấy gửi ảnh chụp màn hình.
Sở Dư Sênh: Các cậu nhìn ảnh đại diện có giống nhau không?
Tiếp lấy nhận được một loạt: Không giống.
Mặc Sênh thở dài một hơi, sau gửi tin nhắn cho Sầm Mộc Khả hỏi cô có thể cho mình ở nhờ một đêm không, đối phương rất mau trả lời lại.
Khả Khả: Có thể, hoan nghênh đến chơi, chờ tớ trang điểm chút.
Sở Dư Sênh: Gặp tớ cậu trang điểm làm gì?
Khả Khả: coi trọng cậu thôi, cho tớ nửa giờ, cậu cứ từ từ đi tới.
Mặc Sênh đưa tay chỉ về phía kí túc xá nữ, nói với Úc Lê Xuyên: "Tôi đi đến nhà bạn ở một đêm."
Úc Lê Xuyên nhìn xem cô đứng dậy, lập tức đỡ lấy cô nói: "Tôi đưa chị qua."
Mặc Sênh cũng không cự tuyệt, cô quát một tiếng uống chút rượu liền thành lắm lời, lôi kéo Úc Lê Xuyên nói một tràn: "Nói ra sợ cậu không tin, tôi là hoa khôi của ngành đấy."
"Tôi tin."
"Cái này cũng tin?'
"ừ, Bởi vì chị xinh đẹp vô cùng."
Mặc Sênh bắt đầu ngây ngô cười, tiếng cười kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-long-manh-ho-cung-tuong-vi/2887847/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.