Chương trước
Chương sau
Cô nhìn một lúc liền thôi, lấy điện thoại di động ra thấy được đội bóng chuyền gửi tin nhắn

Đồng đội 1: Sênh Sênh, chúng tớ khống chế được Ninh Ninh rồi, một hồi sẽ đưa cậu ấy về phòng, cậu đừng trở về.

Đồng đội 2: Cố gắng nắm bắt!

Đồng đội 3: Trở về đều coi thường cậu!

Mặc Sênh gõ chữ nhắn lại: Tớ là thật gửi nhầm người, tớ là muốn gọi đội trưởng.

Tiếp lấy gửi ảnh chụp màn hình.

Sở Dư Sênh: Các cậu nhìn ảnh đại diện có giống nhau không?

Tiếp lấy nhận được một loạt: Không giống.

Mặc Sênh thở dài một hơi, sau gửi tin nhắn cho Sầm Mộc Khả hỏi cô có thể cho mình ở nhờ một đêm không, đối phương rất mau trả lời lại.

Khả Khả: Có thể, hoan nghênh đến chơi, chờ tớ trang điểm chút.

Sở Dư Sênh: Gặp tớ cậu trang điểm làm gì?

Khả Khả: coi trọng cậu thôi, cho tớ nửa giờ, cậu cứ từ từ đi tới.

Mặc Sênh đưa tay chỉ về phía kí túc xá nữ, nói với Úc Lê Xuyên: "Tôi đi đến nhà bạn ở một đêm."

Úc Lê Xuyên nhìn xem cô đứng dậy, lập tức đỡ lấy cô nói: "Tôi đưa chị qua."

Mặc Sênh cũng không cự tuyệt, cô quát một tiếng uống chút rượu liền thành lắm lời, lôi kéo Úc Lê Xuyên nói một tràn: "Nói ra sợ cậu không tin, tôi là hoa khôi của ngành đấy."

"Tôi tin."

"Cái này cũng tin?'

"ừ, Bởi vì chị xinh đẹp vô cùng."

Mặc Sênh bắt đầu ngây ngô cười, tiếng cười kia quả thực cười ra bốn con ngựa đạp sóng âm thanh hiệu quả đến: "Miệng tra nam các cậu chính là nói chuyện êm tai."

Úc Lê Xuyên mơ hồ liền thành tra nam muốn giải thích nhưng lại không biết cái này làm sáng tỏ như thế nào.

Mặc Sênh tiếp tục nói: "Khoa chúng tôi lúc ấy tuyển chọn hoa khôi, có hai nữ sinh đặc biệt đẹp, sau đó hai bên tranh nhau, không ai chịu ai, tôi liền không hiểu trở thành người chịu trận, cứ thế bị người ta đem lên. Chờ khi phát hiện, tôi đã nổi lên đặc biệt, số phiếu vượt qua hai cô em kia một khoảng lớn."

"Có thể là bọn họ cũng cảm thấy chị rất xinh đẹp."

Mặc Sênh lắc đầu: "Chúng tôi duyên tốt, bằng nhân duyên đi lên, còn có người là chê xem náo nhiệt không chuyện to tát, muốn thêm lửa. Đừng nhìn tôi là khoa thể dục, những cái kia luyện thể thao đều sinh đẹp vô cùng, nào giống luyện bóng chuyền chúng tôi, thân hình cao lớn, tay đầy vết chai."

" Không, đây đều là đặc điểm ưu tú."

Mặc Sênh cười hề hề đến ngốc. sau đó nói: "Một hồi cô em của tôi đến đón chính là một trong hai người được tuyển chọn, rất xinh đẹp, cậu lát nữa nhìn xem."

"Tôi không nhìn thấy."

"A?"

"Tôi........có chứng mù mặt, không nhìn thấy."

Mặc Sênh mơ mơ màng màng, có chút không rõ, nói: "Kì thật đi.....Tôi cũng có chút mù mặt, đều cảm thấy thật nhiều tiểu cô nương sau khi trang điểm đều thành một dạng, tôi đều không phân rõ ai là ai."

"Tôi không phải loại mù mặt này."

Úc Lê Xuyên cũng không định giải thích cẩn thận, đoán chừng Mặc Sênh say khướt nghe cũng không hiểu, chỉ là đỡ Mặc Sênh đến dưới lầu kí túc xá nữ.

Lúc này, dưới kí túc xá vẫn như cũ náo nhiệt vô cùng, có chút nữ sinh vừa mới trở về, có chút thì là cùng bạn trai dưới lầu nói chuyện phiếm.

Hai người xuất hiện lúc này thật là kì lạ, Úc Lê Xuyên hệ âm nhạc cùng Mặc Sênh khoa thể dục thế mà đi cùng nhau.

Rất nhiều người đều nhìn sang hướng hai người, có ít người thì nhận ra được, còn có nữ sinh chào hỏi với Mặc Sênh.

Mặc Sênh xem như một nữ sinh kì lạ của Đại học Cao Đông.

Bạn bè của cô rất nhiều, nam sinh là huynh đệ, nữ sinh cũng là mê muội cô.



Vừa đến trận đấu của Mặc Sênh, đều có thể góp đủ một đoàn nữ sinh đi cổ vũ cho Mặc Sênh, cầm trong tay băng rôn, còn mặc thống nhất trang phục, la hét reo hò cộng thêm đồng loạt hô khẩu hiệu, nhân khí so với đường huy còn cao hơn, phải biết Đường Huy cũng là hệ thảo có cấp bậc.

Đội bóng rổ trường học bọn họ đều không có đãi ngộ tốt bằng một mình Mặc Sênh.

Thật muốn phân biệt cẩn thận, cũng có thể phân biệt ra một chút nguyên do.

Đường Huy có bạn gái, đám nữ sinh sẽ kiềm chế lại, tùy tiện nhìn xem là được, sẽ không tổ chức hậu viện cái gì cho Đường Huy khiến lôi kéo bạn gái người ta chán ghét.

Nhưng Mặc Sênh không giống vậy, thân là con gái, so với nam sinh còn soái khí, thoải mái hơn, tính cách cũng làm người khác ưa thích, nhập học ba năm vẫn độc thân, bản thân còn có thực lực nên tự nhiên được yêu thích.

Đường Huy là của bạn gái hắn, Mặc Sênh là của mọi người.

Hiện tại hai người được nữ sinh yêu thích nhất đại học Cao Đông đang cùng ở một chỗ.

Hình ảnh này......Thật nên chụp chung lưu niệm.

Mặc Sênh gửi tin nhắn cho Sầm Mộc, rất nhanh cô đã chạy xuống.

Sầm Mộc thế nhưng là chuyên ngành giáo dục thể theo, trước kia luyện tập thể thao giữ dáng rất tốt, người cũng có khí chất, dáng dấp cũng là kiểu ngọt ngào đáng yêu.

Nghe Mặc Sênh muốn qua, Sầm Mộc Khả toàn bộ quá trình là cười chạy xuống, kết quả chạy tới liền thấy Úc Lê Xuyên đỡ Mặc Sênh, bước chân dừng lại sau đó hướng phía hai người bọn họ đi tới.

Nhìn thấy Sầm Mộc Khả đi tới, Úc Lê Xuyên vẫn như cũ biểu lộ, nói: " Xin chào."

Sầm Mộc Khả thế nhưng là người tinh, có thể thấy được trong ánh mắt Úc Lê Xuyên một cảm xúc đều không có, chỉ là chào hỏi theo hình thức mà thôi.

Ngược lại là sau khi thấy được cô Mặc Sênh cười đến rất vui vẻ, ý cười xuyên vào đáy mắt.

Sầm Mộc Khả đưa tay đỡ Mặc Sênh, nhìn xem Mặc Sênh gương mặt ửng đỏ hỏi:

" Cậu uống rượu?"

" ừ, cùng Ninh Ninh uống rượu, cô ấy thất tình....."

" Tên bạn trai kia nên sớm quăng rồi, vậy mà cậu ấy còn nhịn lâu như vậy."

"Chúng ta tìm bạn trai đều không dễ dàng."

" Thà rằng độc thân, cũng không ham rẻ tra nam." Sầm Mộc Khả nói xong nhìn Úc Lê Xuyên một chút, nói tiếp: "Cảm ơn học trưởng đưa Sênh Sênh về."

Mặc Sênh nhắc nhở cô: " Là niên đệ, năm nhất."

"A......" Sầm Mộc Khả lại trên dưới đánh giá Úc Lê Xuyên một phen, sau đó đỡ Mặc Sênh nói, "Tôi đỡ Sênh Sênh về, bái bai.""À, Được, bái baii"

Úc Lê Xuyên nhìn màu áo trắng của người đỡ Mặc Sênh rời đi, Mặc Sênh còn đang quay đầu hướng phía cậu cười, đối với cậu vẫy tay tạm biệt.

Cậu cười với Mặc Sênh, sau đó kịp phản ứng Mặc Sênh hẳn là không thấy rõ nét mặt cậu, thế là chỉ tiếp tục đứng đưa mắt nhìn cô rời đi.

Sầm Mộc Khả sau khi đỡ Mặc Sênh vào phòng liền hỏi: "Cậu ta là ai vậy?"

"Là niên đệ, khoa âm nhạc."

"Cậu cách xa cậu ta một chút, nhìn lòng dạ rất sâu." Sầm Mộc Khả vậy mà nhìn người còn rất chuẩn, cô nhìn thấy Úc Lê Xuyên lần đầu tiên liền biết người này lộ ra một cỗ giả nhân giả nghĩa.

" Cậu nhìn một chút liền biết lòng dạ sâu? Cậu ta đặc biệt tốt, bị tớ đánh cũng không có nổi giận."

"Cậu quá ngốc!"

Sau khi Sầm Mộc Khả nói vậy, lại phổ cập khoa học với Mặc Sênh: "Cậu ta cười lúc nhìn cậu, đáy mắt lại không có chút ý cười nào, chính là giữ thể diện. Lại nhìn hình tượng của cậu ta, hẳn là cố ý qua cách ăn mặc, nam sinh có thể có loại quần áo này khẳng định trải qua mấy đời bạn gái hết lòng làm lễ rửa tội, nếu không không có giác ngộ như vậy.

"Nam sinh thì không thể tự mặc quần áo dễ nhìn sao?"

" Một chiếc áo sơ mi của cậu ta phải trên dưới 3500 tệ, quần Jeans tớ không nhìn ra, nhưng giày thì nhận ra, Converse mã số của hắn đoán chừng phải 8000 tệ.

Đối với công cụ định giá thịt người này của Sầm Mộc, Mặc Sênh cũng mười phần chịu phục, không biết cái này có thể chứng minh cái gì.

Sầm Mộc tiếp tục nói: "Cái này còn có thể chứng minh nhà cậu ta có điều kiện, mà lại, khí chất cũng không tệ, không chừng là gia giáo tốt được nuông chiều từ bé, kiểu này thường thường là gia đình bậc chung, dáng dấp không tệ khẳng định được nhiều người săn đón, vậy tiếp cận chị làm gì? Hoặc là đánh cược thua, hoặc là muốn đổi khẩu vị, hoặc là thấy dung mạo cậu không tệ muốn chơi một chút."

"???" Mặc Sênh nghe được trên trán đầy dấu hỏi.

Sầm Mộc cuối cùng thở dài, vỗ vỗ lưng Mặc Sênh: "Ngoan, về sau liền đi cùng tớ, không cậu dễ dàng bị lừa."



Mặc Sênh thở dài: "Cái gì mà cái gì a, cậu đừng hiểu lầm."

Nói xong đi vào phòng ngủ của Sầm Mộc ngã xuống giường liền ngủ mất.

Sầm Mộc nhìn Mặc Sênh cũng không có cách nào: "Cậu còn chưa rửa mặt."

Cuối cùng không có cách, chỉ có thể mang khăn mặt tới giúp Mặc Sênh lau mặt lau tay, sau đó đổi đầu khăn để một bên, giúp Mặc Sênh tháo giàu, xoa chân đắp chăn giúp cô.

Sầm Mộc dựa vào lan can giường nhìn xem Mặc Sênh ngủ, thấy thuận mắt làm sao, Mặc Sênh nhà bọn họ thật đáng yêu.

*

Úc Lê Xuyên sau khi cùng Mặc Sênh tách ra cũng không lập tức trở về phòng mà là đi đến chỗ môi giới bất động sản bên cạnh trường học.

Sau khi đi vào chỗ môi giới bất động sản một chàng trai trẻ còn đang uống trà sữa thấy cậu liền để trà sữa xuống khách khí hỏi: "Bạn học, thuê phòng à?"

Kề bên này là trường đại học, có rất nhiều sinh viên thuê phòng, đều là các cặp đôi.

Úc Lê Xuyên đi tới rồi nói: "Xin chào, tôi muốn mua phòng ở."

"Mua?" chàng trai môi giới kia ngẩn người.

"Đúng, cần một phòng đôi, chủ yếu là có thể vào ở ngay, không cần trang trí theo ý thích. Nếu như có thể có phòng mới trang trí sau không có người ở thì tốt hơn."

Chàng trai kia lập tức bật máy tính, lục soát phòng trống, tiếp tục nói: " xin chào, tôi là Tiểu Lưu. Có phòng nào gần đây không? Phòng rộng bao nhiêu và giá như nào?"

Úc Lê Xuyên nghĩ một chút rồi nói: "Đúng, gần trường, tốt nhất là có thể đi bộ qua, khoảng 3 phòng trở lên."

"Đây là muốn kết hôn nên chuẩn bị phòng cưới?"

"Cũng không phải, dù sao tôi cần một không gian luyện tập cũng cảm thấy cô ấy khả năng cần một căn phòng tập thể thao."

Tiểu Lưu lén lút nhìn Úc Lê Xuyên một chút, một bên tìm một bên hỏi: " Vay chứ? Tiền đặt cọc bao nhiêu?"

" Thanh toán đầy đủ."

Tiểu Lưu lại là giật mình.

Lúc Tiểu Lư đang giúp Úc Lê Xuyên tìm phòng, một nam sinh bên ngoài đi vào, là bạn tốt của Úc Lê Xuyên – Vân Chiết Trúc.

Vân Chiết Trúc đến sau ngồi vào hỏi: " Cậu làm sao đột nhiên muốn mua phòng?"

"Cô ấy không thích khách sạn."

"Cậu...Cậu cái này cũng phòng ngừa chua đáo quá sớm đi?"

"Không quan trọng, lúc đầu cũng nghĩ qua mua một căn phòng ở đây, dù sao việc mua nhà ở quê tôi cũng hạn chế

Tiêu Lưu cũng thật tò mò: "quê cậu hạn chế mua nhà sao? Chỗ chúng ta mua một căn phòng ở cũng được, giá phòng mặc dù đắt một chút, nhưng không gian lớn được đánh giá cao, không giống những thành phố khác còn có hạ giá, mua tại đây liền không thua thiệt. Đúng rồi, cậu quê ở đâu?"

"Thượng Hải."

Tiểu Lưu ngậm miệng, tiếp tục tìm phòng.

Vân Chiết Trúc nhịn không được khuyên Úc Lê Xuyên: "Lê Xuyên, cậu thật sự thích cô ấy?'

"Ừ, Tôi đối với cô ấy ấn tượng rất tốt, nên tính là nhất kiến chung tình đi?"

Vân Chiết Trúc lắc đầu liên tục: " Người cậu chưa từng yêu đương qua, kinh nghiệm không nhiều dễ dàng bị ngu muội nhất, lần đầu tiên nhìn thấy rõ cô gái này liền coi là mình thích?"

Úc Lê Xuyên im lặng

Vân Chiết Trúc tiếp tục nói: "Tôi khuyên cậu vẫn là bên cạnh lần nữa nhìn xem, cem hai người tính cách có thích hợp không, có phải thật hay không thích cô ấy, sau này rồi quyết định có muốn theo đuổi hay không."

Tiểu Lưu nghe xong, thấy cô gái này còn không theo tới đây, thế là hỏi: "Nhà kia có còn mua hay không?"

"Mua". Vân Chiết Trúc vung tay lên, "Nơi này phòng ở cũng không đắt, Tôi chính là khuyên bảo đứa trẻ này chút, cậu tìm của cậu đi."

Tiểu lưu nhìn ba phòng trên màn ảnh, đột nhiên cảm thấy trang trí không được, thế là quay đầu đi xem Lầu Đại Bình bên cạnh, chọn nơi sang trọng nhất.

Lúc tìm kiếm liền nghe được Úc Lê Xuyên nói: " Ý tứ cậu tôi đều hiểu, bất quá tôi ở đây vừa gặp đã yêu là theo đuổi, nếu như cảm thấy thấy phù hợp trong lòng chắc chắn là cầu hôn"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.