"Ik tìm, tìm ba ~"
Trong khu rừng tảo lớn rậm rạp vang lên tiếng bi bô nho nhỏ của tiểu nhân ngư nghe như đang ngâm nga hát.
Đâu Đâu dẫn tiểu nhân ngư bơi chầm chậm qua rừng tảo lớn.
Đôi mắt to tròn của nhóc đảo đảo rồi bỗng nhìn thấy gì đó, nhóc chỉ vào một tảng đá hình thù kì lạ, tò mò nói, "Bé Điềm, em nhìn xem cái gì này?"
Tiểu nhân ngư nhìn theo ngón tay Đâu Đâu chỉ, một tảng đá như một cái đầu khổng lồ đang chậm chạp chuyển động.
Rất nhanh bé đã bị dời sự chú ý, quên hết chuyện đi tìm ba, "Í?"
Tảng đá khổng lồ di chuyển tới trước mặt họ, chậm rì rì nói ra một câu, "Là tiểu nhân ngư à..."
"Oa ~"
Đá Đầu To có thể nói.
Tiểu nhân ngư sợ hãi trốn ra sau Đâu Đâu.
Đâu Đâu nghiêm túc nói, "Bé Điềm đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."
Đúng lúc này "Tảng đá lớn" lại lên tiếng, "Ta không phải tảng đá, ta là lão Rùa."
Cảm thấy lão Rùa không có ác ý, Quả Quả ló đầu ra khỏi lưng Đâu Đâu, bé nhìn rùa lớn rồi lắc lư đuôi bơi qua.
Bé cười híp mắt rất là ngọt, "Chào ông Rùa."
"Tiểu nhân ngư, mấy đứa muốn đi đâu?"
Quả Quả mở to đôi mắt đen láy, chớp chớp mấy cái, đôi mắt long lanh như biết nói, bé nghiêng nghiêng đầu, "Ông Rùa, tìm ba?"
Lão Rùa xoay thân, nói, "Nhóc ngồi lên đi."
Nhìn Quả Quả sáng bừng mắt rất muốn đi lên, Đâu Đâu thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-la-mot-nhan-ngu-gia/3351922/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.