Cảm giác vừa kích thích vừa đau đớn hòa nhập vào nhau khiến cô không thể chịu nổi và cũng không thể nào bắt kịp được nhịp điệu của Phúc Thiên.
Hai bên mông của Minh Tuệ ửng đỏ, cũng xuất hiện rõ năm dấu tay bị hắn dùng lực tát vào. Cứ vừa thúc vừa đánh làm cô không thể tỉnh táo nổi. Một lúc sau cả hai lên đến đỉnh điểm thì Phúc Thiên rút ra, mở xích chân cô ra, cứ tưởng hắn đã giải toả xong rồi.
11
Nhưng không nắm chặt cánh tay kéo cô ngồi dậy. Lần này là đổi sang tư thế cô ở trên hắn nằm dưới, hắn nắm chặt hai bên hông canh chuẩn vị trí đó của hắn rồi ấn cô ngồi xuống một lần ôm trọn cả vật nam tính ấy khiến cô từ dần mất đi ý thức mà thức tỉnh dậy hai mắt lần nữa trợn tròng lên
11
" Aa .....không...kh....dừng...".
" Á .....haha....đau....dừng lại.....a....tôi không thể...".
' Khốn khiếp...Ha.... Nếu cô thể di chuyển được vậy thì để tôi giúp cô...Hừm..".
Dứt lời hai tay siết chặt hai bên hông lúc đầu của Minh Tuệ hắn ra sức điều khiển cô hơi thẳng người ngồi dậy xíu. Sau đó bản thân Phúc Thiên nằm dưới tự mình đi chuyển phần mông lên xuống theo nhịp còn Minh Tuệ phía trên ưỡn người ra hai tay bám víu vào hai chân hắn rên rỉ không ngừng.
" Á....chậm...chậm lại....tôi thở... không... được....ha...ha".
Phúc Thiên ra sức dồn dập cô không ngừng làm cô mất hết sức lực. Không những làm ở ngoài phòng ngủ mà còn làm trong nhà tắm đứng không vững thì sẽ ẵm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3618462/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.