Khi thấy người nằm trên giường bệnh là Minh Tuệ cô gái có đôi mắt thiên thần ấy, anh đã sốc rất nhiều. Dù chỉ gặp nhau có một lần nhưng không anh cảm thấy rất có thiện cảm với Minh Tuệ.
Cô thì nhắm mắt nằm trên giường bệnh trên tay vẫn còn đang truyền nước biển. Anh nhìn cô mà nói nhỏ.
" Khi nào tỉnh dậy tôi mong em sẽ nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra với em. Như vậy thì tôi mới có thể giúp em được".
(1 tiếng sau tại khoa sản)
Một bác sĩ nữ đi ra nhìn cũng khoảng chừng ba mươi mấy. Có một điểm chung là mặt bác sĩ đó với Văn Sâm mỗi lần bước ra cùng một kiểu tức giận.
"Ai là người nhà của bệnh nhân Lý Minh Tuệ".
"......".
"Là tôi".
Thật ra bác sĩ biết được người nhà cô là ai chẳng qua đang tức giận nên cố ý hỏi lớn như vậy nhưng không ngờ hắn ta lại im lặng còn Văn Sâm thì bước lên nhận.
"Bệnh nhân bị quan hệ quá nhiều, dẫn đến tình trạng bị sưng tẩy, rách màng làm nhiễm trùng. Không những thế xét nghiệm trong người cô ấy tôi thấy có nhiều hormon estrogen hàm lượng thuốc tránh thai. Tốt nhất nên khuyên cô ấy dừng nó lại, nếu không sau này khả năng làm mẹ sẽ CỰC KỲ THẤP".
Bác sĩ giải thích đặc biệt nhấn mạnh bà chữ cuối cùng rất lớn để cho ai kia đang ngồi có thể nghe thấy.
Nghe được những lời chỉ trích đó mặt hắn trở nên cau có. Nghĩ đi nghĩ lại anh nhớ những lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616888/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.