" Dạ ông chủ cô Minh Tuệ đây ạ". Cô đứng trước mặt anh ta co rút người lại mà sợ hãi không dám ngước mặt lên nhìn.
Đột nhiên Phúc Thiên đứng dậy đi đến gần Minh Tuệ trên tay còn cầm theo ly rượu. Khách của hai người chỉ cách nhau một gang tay nhưng sự to lớn và hơi thở của hắn làm cho cô phải lạnh người khiếp sợ.
" Tôi ... tôi... xi....n ưm....ực....ưm.."
Khi cô đang định mở miệng nói xin lỗi vì nghĩ nếu nói trước có thể hắn sẽ nhân nhượng cho cô cơ hội nhưng không ngờ chưa kịp nói hoàn chỉnh câu đó thì đã bị bóp chặt cằm rồi Phúc Thiên trực tiếp đỗ Lý rượu vào miệng
Minh Tuệ, bắt cô phải uống nó.
Phải nói rượu này tuy vừa uống vào sẽ có vị ngọt nhưng càng về sau thì vị đắng của rượu lan ra khắp khoang miệng giống như cuộc đời của cô giờ đây chỉ toàn là đắng cay. Trước giờ Minh Tuệ chưa bao giờ uống rượu, đây là lần đầu tiên cô uống nhưng không phải bình thường mà là bị ép buộc, cô nhăn mặt mà khó chịu cố gắng kìm nén lại nhưng vô ít.
Phúc Thiên bắt cô uống ly rượu đó rồi quăng cô ra khiến cô té ngã xuống sàn. Quần áo của Minh Tuệ giờ bẩn hết thấm đẫm màu rượu vang. Trong người thì bắt đầu cồn cào nóng ran khắp người vì loại rượu quá mạnh. Phúc Thiên cúi người xuống nâng cằm cô lên.
"Mới có một ngày mà cô đã làm càng, muốn trốn việc sao. Chắc tôi chưa trừng phạt đủ nặng nhỉ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616869/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.