" Thôi nào Minh Tuệ, cố lên mày làm được mà". Cô lấy lại tinh thần tự cổ vũ bản thân mình.
Bắt tay vào dọn dẹp tất cả đồng chiến trường trước mặt, dù bản thân có đang bị thương thì nó cũng không làm cho Minh Tuệ nản chí ngược lại cô lại càng cố gắng hơn để muốn cho tên kia thấy cô không phải kẻ vô dụng.
Trong lúc cô chú tâm đang làm việc thì có một cặp mắt đứng trước cửa với nụ cười gian ác, không ai khác chính là Nguyệt.
" Um...ưm....a.i đó... buông...r...........".
"Để tao coi ông chủ về không thấy mày đâu thì sẽ như thế nào, hahahaha".
Cô ta thừa lúc Minh Tuệ không chú ý đứng sau dùng một tay chụp lấy cánh tay cô, tay còn lại thì dùng khăn đã tẩm thuốc mê trước đó bịt miệng Minh Tuệ lại. Vì bị tấn công bất ngờ cộng thêm mệt mỏi bữa giờ làm tình với hắn ta cô nhanh chóng bị thất thủ và rơi vào hôn mê nằm ngã xuống đất. Cô ta nhanh chóng kéo Minh Tuệ vào phía sau mấy thùng catton lớn để che lại rồi nhanh chóng tẩu thoát.
8 giờ tối Phúc Thiên trở về nhà với tâm trạng mệt mỏi.
"Dạ cậu chủ mới về". Quản gia chạy lại cúi đầu.
"Ừm". Phúc Thiên vừa trả lời vừa nhìn xung quanh không thấy Minh Tuệ đâu cau mày tỏ vẻ khó chịu.
" Cô ta đâu?".
"Da....". Quản gia sợ hãi cúi đầu không biết trả lời như thế nào.
" Tôi hỏi cô ta đâu?". Tức giận hét lớn.
" Dạ lúc chiều tôi có giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616868/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.