Cái này ta mua ở gần đây, không biết nó ngon hay không thôi cứ ăn tạm đi. Còn chuyện làm thêm thì ta đã nói với bà chủ giúp cô rồi. Ta nói, Khương Dao bỏ nhà theo trai, ngày mai mới đi làm lại, bà muốn cho cô ấy nghỉ thì cứ làm thế đi.
Xém tí nữa Khương Dao đánh rơi chiếc muỗng, cô há hốc mồm nhìn kẻ đối diện, muốn chửi hắn một trận nhưng nhớ lại bản thân vừa được cứu nên thôi. Với tính cách của hắn mà bị chửi chắc hắn giết cô ngay nên cũng đành ngậm lại những lời mắng vào trong.
- Chú, chú nói giỡn phải không?
Nhìn cái mặt chết nhát của Khương Dao hắn cực kỳ vui sướng.
- Ừm đúng rồi, nếu không ăn cho đàng hoàng thì chuyện “ bỏ nhà theo trai” là sự thật.
Hắn đẩy tô cháo về phía Khương Dao trước mắt cô là một tô cháo thịt bằm nhỏ, có vài cọng giá và một chút hành lá cùng hành phi. Trông nó đơn giản nhưng với Khương Dao bây giờ nó chẳng khác nào sơn hào hải vị vì đã lâu cô chưa ăn một bữa nào ra hồn.
Từ khi bỏ nhà đi đến giờ, lúc thì cô ăn đại chiếc bánh cho qua bữa, lúc thì một hộp cơm chia thành hai bữa cho xong, chẳng có lúc nào no cái bụng.
Hơi nóng tỏa ra từ tô cháo, khói bốc lên ngun ngút và mùi hương thơm của nó hòa trong không khí khiến Khương Dao cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Nhìn biểu hiện của cô, hắn không ngờ một tô cháo chừng mười lăm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616247/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.