Edit: Kogi
Đang chìm trong nụ hôn dịu dàng đến tột cùng, Tô Bạch bất chợt nhớ tới chuyện ngày trước.
Cậu nhớ về một đêm rất lâu trước đây, bầu trời giăng đầy sao, dưới chân là cỏ xanh mượt, còn cậu ngồi dưới gốc cây hợp hoan này mở tròn mắt, không biết mình là ai, cũng không biết mình từ đâu đến, ký ức tựa như bị ai đó rút mất, thứ duy nhất cậu nhớ chỉ là tên của mình – Tô Bạch.
Cậu tên là Tô Bạch.
Sau khi Tô Bạch lang thang rất lâu ở nhân gian mới biết mình có thể không phải là người, vì thế gian này không ai có thể nhìn thấy cậu, vì cậu không thể sống dưới ánh mặt trời.
Nghe nói người và quỷ không chung đường, người không thể nhìn thấy quỷ, quỷ không thể ra nắng, vì vậy Tô Bạch liền nghĩ, liệu có phải mình là một con quỷ hay không? Nhưng khi cậu thử bắt chuyện với những con quỷ khác, mới phát hiện ra chúng cũng không nghe thấy cậu nói gì.
Đêm khuya trăng sáng sao thưa, trời lạnh gió rét, hai con nhím còn biết ôm nhau sưởi ấm, Tô Bạch cũng cảm thấy rất lạnh rất lạnh, nhưng trước nay chưa có ai để ý đến Tô Bạch. Cậu chỉ có thể cuộn tròn một cục tránh gió dưới gốc cây, ôm mình chặt hơn một chút.
Tô Bạch vẫn luôn một thân một mình, giống như bị cả thế giới từ bỏ, tất cả mọi người đều ở cùng một thế giới, có đồng loại, còn Tô Bạch cô đơn lẻ loi, phiêu đãng bên ngoài thế giới này, ấm lạnh không có ai quan tâm, đói rét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-ta-la-mot-con-quy-gia/27737/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.