Edit: Kogi
Thần Đồ bị Tô Bạch làm cho giận quá hóa cười, y cũng mới nói Cố Trường Huyền một câu, có ngờ đâu Tô Bạch so đo từng tí một như thế, thế là Thần Đồ xắn tay áo vẫy vẫy Tô Bạch: “Nào, Tiểu Bạch, ngươi qua đây, qua đây nào”.
“Ngươi cũng không đánh được ta, ta qua đó ngươi cũng chẳng làm gì được”. Tô Bạch liếc mắt nhìn Thần Đồ, sau đó bò ra bàn, nghịch chén trà trong tay.
Thần Đồ tức đến ngã ngửa, sau khi quơ hai cái qua người Tô Bạch nhưng không có kết quả, lòng thầm tính toán một chút, rồi ngồi xuống bên cạnh Tô Bạch, giở giọng: “Ngươi không muốn biết chuyện xưa về ca ca tốt của ngươi à?”.
Tô Bạch vừa nghe câu này xong liền ngồi thẳng người, ánh mắt hứng thú sáng lên, hỏi: “Ngươi nói là những chuyện ngày trước của ca ca?”.
“Đúng vậy”. Thần Đồ hai chân bắt tréo, gõ mặt bàn cố ý làm Tô Bạch sốt ruột: “Trước kia ngài ấy vô cùng thích một vị tiên quân nọ, kiểu thích mà muốn sao có sao muốn trăng có trăng ấy, ngươi tưởng ngài ấy bây giờ đối xử với ngươi tốt lắm rồi, thực ra so với tiên quân kia, ngươi cũng chưa thấm vào đâu”.
“Có lẽ ta chính là vị tiên quân kia”. Tô Bạch chống cằm nói.
Thần Đồ kinh hãi nhìn Tô Bạch, còn tưởng cậu đã nhớ lại gì đó, nhưng thấy mặt cậu vẫn hồn nhiên như trước, không giống như dáng vẻ đã nhớ lại tất cả, liền lắc đầu hù dọa: “Ngươi không phải”.
“Vậy thì chuyện ngươi kể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-ta-la-mot-con-quy-gia/1959542/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.