Edit: Kogi
Cố Trường Huyền nhướng mày, nhìn qua Úc Lũy, rồi lại liếc Thần Đồ, cười khẽ nói: “Đúng lúc thật, Thần Đồ vừa chia rẽ tình cảm của ta và Tiểu Bạch, ta cũng đang định phạt y đi Dương gia làm ít việc”.
Sắc mặt Úc Lũy càng trắng hơn, hắn nắm tay thành quyền, môi mấp máy, cuối cùng vẫn không nỡ để Thần Đồ chịu khổ, liền nói: “Thần Đồ cũng không phải cố ý, mong chủ thượng khoan hồng”.
“Cũng không phải cố ý à? Sao ta lại cảm thấy y mơ ước đã lâu, sớm có lòng dạ khác thường nhỉ?”. Cố Trường Huyền vừa nói xong, khuôn mặt trắng bệch của Úc Lũy càng nhợt nhạt, hắn mấp máy môi nhưng không nói được nửa chữ. Cũng khó trách Cố Trường Huyền nghĩ như vậy, chuyện Thần Đồ thích Tô Bạch, chẳng phải mình cũng biết hay sao.
Tô Bạch ở một bên nhịn cười, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, cậu che miệng bật cười một tiếng, Cố Trường Huyền nghiêng đầu nhìn cậu, Tô Bạch liền thuận thế cầm tay hắn lắc lư nói: “Ca ca, ta muốn đi xem Dương gia tặng quà gì”.
“Ta đi với ngươi”. Cố Trường Huyền mỉm cười, dắt Tô Bạch đi, trước khi đi còn không quên quay lại đe dọa Thần Đồ: “Chuẩn bị đi, lát nữa đưa ngươi đến nhà Dương Thanh Cửu”.
“Vừa rồi huynh cố ý nói như vậy hả?”. Vừa ra khỏi phòng, Tô Bạch liền nhào vào lòng Cố Trường Huyền, níu cổ hắn cười tít mắt.
“Hử?”. Cố Trường Huyền nhấc Tô Bạch lên, “Câu trừ ngươi ra chưa từng đối tốt như vậy với ai?”.
“À…Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-ta-la-mot-con-quy-gia/1959540/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.