*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Kogi
Tô Bạch tỉnh dậy trong vòng tay Cố Trường Huyền, cái ôm của hắn vô cùng ấm áp, một khi chạm đến liền không muốn rời xa, vì vậy Tô Bạch lại cọ cọ ngực Cố Trường Huyền, khép hờ mắt, không có ý định ngồi dậy.
“Tỉnh rồi à?”. Cố Trường Huyền khép cánh tay, xoa nhẹ lưng Tô Bạch.
“Ừm”. Tô Bạch lười biếng đáp, cậu hơi nhỏm dậy, hôn một cái lên má Cố Trường Huyền, sau đó lại gục trên ngực hắn, mơ hồ nói: “Ca ca, huynh muốn rời giường sao?”.
“Không”. Cố Trường Huyền dịu dàng nói, “Ta ở đây với ngươi”.
Giọng nói này quá êm ái, rõ ràng là âm điệu quyến rũ dễ nghe, không hiểu sao lại khiến người ta say mê mơ màng, Tô Bạch vốn còn ngái ngủ liền trở mình, vắt nửa người lên Cố Trường Huyền, mềm yếu nói: “Vậy ta ngủ một lúc nữa”.
“Ừm”.
“Chỉ một lúc thôi…”.
Khi Tô Bạch mở mắt thì mặt trời đã lên ba sào, cậu dụi dụi mắt, theo bản năng vươn tay sang sờ người thương, nhưng không ngờ sờ hụt, trên giường đã không còn bóng người từ lâu.
“Ca ca…”. Tô Bạch ỉu xìu, xốc chăn định đi tìm, nhưng nghĩ lại, ca ca cũng có việc cần làm, dù sao mình cũng không thể bám hắn suốt ngày được.
Tô Bạch mím môi, vỗ hai má mình, cậu phải khống chế cảm xúc của mình, nhưng không nhịn được lại nhớ tới màn quyến luyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-ta-la-mot-con-quy-gia/1959530/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.