Nhưng động tác kế tiếpcủa Tiết Tư lại làm cho cô ngạc nhiên. Cô ta khách khí vươn tay, cườitủm tỉm: “Bạn học Chu Dạ, nhìn thấy em thật vui vẻ.” Dáng vẻ chị emthân thiết. Thay đổi thái độ cũng quá nhanh đi, Chu Dạ giật mình đứngngây ra không kịp phản ứng, một lúc sau mới vương tay, máy móc nói:“Xin chào, bạn Tiết.” Cô cứ tưởng tượng rằng Tiết đồng chí sẽ nghiêmtúc nói chuyện, vì cô ấy xuất thân trong quân ngũ, dường như rất giỏivõ, nhưng dưới thái độ như vậy thì lại không kịp phản ứng, buộtmiệng nói thành bạn Tiết, suýt chút nữa bị tắc mồ hôi mà chết.
Tiết Tư nhìn cô, cườihì hì thành tiếng, nghiêm túc nói: “Bạn học Chu Dạ, cảm ơn em đãkhen ngợi, tôi rất cảm ơn.” Tầm tuổi này của cô mà vẫn có người coinhư bạn học, xem như trẻ đi vài phần. Nói thật, cô cứ nghe Chu Dạ gọimình là chị Tiết, mặc dù không so đo nhưng vẫn cứ cảm thấy buồnphiền.
Không khí hòa hoãn,Chu Dạ tò mò hỏi: “Tiết tiểu thư, làm sao chị biết tôi ở đây vậy?”Ngay cả chỗ nàng đi học cũng tìm được, bản lĩnh cao thật đó. TiếtTư nhíu mày: “Bắc Kinh này rộng bao nhiêu chứ? Muốn tìm một ngườinổi tiếng có gì khó khăn?” Thản nhiên nói bừa.
Mặc dù thái độ củaChu Dạ đã hòa hoãn hơn, nhưng địch ý vẫn chưa tan: “Tiết tiểu thư,chị tìm tôi có việc gì sao?” Tiết Tư cười, giống như hoa nở mùa xuân,xinh đẹp như vậy, ngay cả Chu Dạ cũng cảm thấy hút hồn, chậm rãinói: “Bạn học Chu Dạ, chẳng lẽ em không muốn biết quá khứ của tôivà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344533/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.