Sau khi Chu Dạ nhận đượcđiện thoại của mẹ Vệ Khanh, giống như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than,sống một ngày dài như một năm, cả ngày lo lắng đề phòng, mất hồn mất vía. TấtThu Tĩnh đã hoàn thành xong luận văn, cũng đã lên thuyết trình xong, chỉ cònchờ tới Thanh Hoa báo danh, vì thế mới có thời gian nhàn rỗi quan tâm chuyệncủa Chu Dạ: “Chu Dạ, cậu bị làm sao thế? Tốt nghiệp đại học rồi, mơ ước thinghiên cứu sinh cũng đã hoàn thành, còn không đi ra ngoài chơi sao?”
Chu Dạ chán nản nhìn cô:“Vậy cậu định đi đâu chơi thế?” Tất Thu Tĩnh đẩy gọng kính, nói: “Đang mùa hè,có thể đi đâu chứ, đương nhiên là đi nghỉ hè.” Chu Dạ chỉ “à” một tiếng, vẫnnhư trước, đắm chìm trong suy nghĩ.
Tất Thu Tĩnh đẩyđẩy Chu Dạ: “Chu Dạ, Chu Dạ, đừng có như củ cải trắng thế, vui vẻ lên đi, cóviệc gì thì cứ nói ra, cứ để mãi trong lòng rất khó chịu nha.” Cô cũng khôngphải người mù, đương nhiên có thể phát hiện ra mấy ngày nay Chu Dạ có tâm sự.
Chu Dạ ôm đầu than thở:“Cậu nói tới nhà bạn trai, có ý nghĩa gì?” Tất Thu Tĩnh cười nhạo vài tiếng:“Chỉ vì chuyện này mà cậu đau đầu sao? Có gì đâu nhỉ, cũng ch là tới chơi,chẳng có ý nghĩa gì.” Chu Dạ không đồng ý: “Sao lại không có ý nghĩa gì chứ!Đây chính là tới thăm cha mẹ anh ấy!”
Tất Thu Tĩnh cười:"Là tới gặp cha mẹ chồng chứ!" Chu Dạ thẹn quá thành giận, liều mạngđánh cô. Cô thấy Chu Dạ đỏ mặt, cười tới mức không thở nổi, giễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344520/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.