🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vệ Khanh thấy mình nóichả có tác dụng gì, đau đầu mà cũng không làm gì được, dứt khoát ngồi phịchxuống đất, nhìn cô khóc, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, không khí rất quỷ dị.



Chu Dạ khóc mệt rồi,thanh âm tự nhiên nhỏ dần, khóc nhiều, thấy tức ngực, lại càng thêm mệt mỏi,tựa đầu vào đầu gối không đứng dậy. Một trận khóc thỏa thuê như vậy, không cầnphải kiêng dè gì, khóc lớn tới mức hao tổn hết sức lực. Khóc tới nỗi cô cũngkhông nhớ rõ vì sao mình lại khóc thê thảm tới vậy, càng không thể ngừng lại.



Vệ Khanh đi ra ngoài mangkhăn ấm vào, thấy thân thể cô yếu ớt, cúi xuống lau mặt cho cô, cũng không dámlàm gì xằng bậy nữa. Chu Dạ giãy dụa, hắn nói. “Đừng lộn xộn nữa, khóc nhìn xấulắm, còn không chịu lau mặt à!” Chu Dạ thở phì phì, hé mặt ra hét. “Đau!” VệKhanh dùng lực quá mạnh, cô vừa mới khóc xong, da mặt rất mẫn cảm, bị hắn laulung tung như vậy, mặt đỏ ửng. Nhiệt khí trên mặt, khiến người khác nhìn thấymà thương.



Vệ Khanh chú ý thấy côkhóc nhiều tới mức cổ áo bị ướt, quần áo trên người cũng bị nước trà làm ẩm,thở dài nói: “Đi tắm nước ấm đi, không lại bị cảm bây giờ!” Chu Dạ khóc nửangày, người cũng dính nhớp nháp, cũng cảm thấy khó chịu, dằn dỗi nói: “Tôikhông có quần áo…” Thanh âm khàn khàn, ánh mắt đỏ ngầu, mềm mại bất lực như conmèo nhỏ.



Vệ Khanh lấy từ trong tủra một cái áo sơ mi trắng, phụ nữ tắm rửa xong, mặc áo sơ mi trắng của đàn ôngrất gợi cảm. Chu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344478/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Lẽ Là Yêu
Chương 15
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.