"Đừng để thứ tình cảm rẻ mạt kia của cô làm ô uế cuộc sống của tôi, biết đâu tiền cô kiếm được có lẽ sẽ bớt bẩn hơn một chút, như thế sẽ không hổ thẹn, đúng không?"
"Cô không xứng với tình yêu của tôi, Thẩm Nguy."
Một cuộc hôn nhân...
Không có rung động làm vật dẫn.
Không có ngọt ngào để bồi đắp.
Không đủ yêu thương để duy trì.
Cứ thế tạm bợ kéo dài hơn bốn năm, cuối cùng được đặt dấu chấm hết vào một đêm cuối thu lặng lẽ.
Bốn năm nói dài không dài, nói ngắn không ngắn... Thế nhưng đối với Thẩm Nguy, đó chính là hèn mọn, là hạ mình, là hổ thẹn, cũng là dũng khí cả một đời này của cô.
Cô yêu Úc Nam Doanh là thật. Trong suốt bốn năm âm thầm cô độc ấy, có đôi khi Thẩm Nguy sẽ vô thức mà nghĩ, nếu như một ngày nào đó không xa, Úc Nam Doanh bất chợt nhận ra đoạn tình cảm cô từng trân quý gìn giữ suốt mấy năm tháng qua thì sao, biết đâu trong lòng hắn cũng có một chút động tâm thì như thế nào?
Có phải hắn sẽ đột ngột bỏ dở công việc của mình, gấp rút trở về vào lúc trời đang nắng chang chang hay buổi xế tà khi hoàng hôn đã vãn, chạy vội vào phòng bếp chăm chú quan sát hồi lâu, sau đó hỏi cô những câu hỏi nhỏ nhặt giống như bố đã từng hỏi mẹ ngày xưa hay không?
Có phải hắn sẽ cùng cô ngồi vào một chỗ, vừa rôm rả nói về những câu chuyện mới mẻ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-anh-chua-tung-yeu/3414570/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.