Edit: SCR0811
Rùa con rút chặt vào trong mai không chịu ra, có nói thế nào cũng không nghe.
Lúc này, hiệu trưởng chợt nhớ lời dặn của chủ tịch Mễ, vội nhắc nhở: "Cô Mễ Uyển, có thể để chủ tịch gọi điện thoại cho bé rùa, trên tay cô bé có đồng hồ thông minh."
Mễ Uyển không biết sao Rùa con lại quen biết anh trai nhà mình, nghe hiệu trưởng nói cô bé nhát gan này còn rất tin tưởng anh trai. Quái thật, chẳng lẽ trên người Mễ Viêm có cảm giác an toàn lớn đến thế?
"Bỏ đi, anh tôi còn đang cách ly, đừng gây thêm phiền phức cho anh ấy, để ttự tôi đem đi." Cá Mập yêu còn đang tìm bé Rùa, chỉ cần mình đưa cô bé qua đó, gặp được Cá Mập yêu rồi, tự khắc cô bé sẽ chui ra.
Trùng hợp cô cũng có chuyện muốn hỏi Phàn Thần về dịch bệnh. Trong lúc cô và Diệp quản gia chạy qua chạy lại, trên mạng bắt đầu rò rỉ thông tin về số ca nhiễm tại hơn mười thành phố. Mọi người như đã nhá trước với nhau, đồng loạt tung ra cùng một lúc.
Dứt lời, Mễ Uyển xoay người, xách cả cái mai của bé Rùa lên, đầu trên mông dưới, dáng vẻ hết sức tùy tiện.
Hiệu trưởng, giáo viên mẫu giáo và Diệp quản gia đều trừng to mắt nhìn cái mai rùa to ụ không chút sức mẻ kia, nói thầm trong lòng: Khiếp, cái mai này chắc vậy sao, đến vậy rồi mà người vẫn không rớt ra.
"Chú Diệp, chúng ta đi thôi." Mễ Uyển ôm mai rùa, vẫy tai chào đám cá con rồi đi nhanh ra ngoài.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-la-chuyen-gia-bat-yeu/427296/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.