Ta biết ta với ngươi có tình, nhưng lại chưa từng chủ tâm theo đuổi đến tột cùng là cái gì.
Đến tận khi ngươi gặp nguy hiểm, ta mới phát hiện, chính mình không chút do dự sẵn sàng chết vì ngươi.
Ta là một kẻ ích kỷ, lại có thể vì ngươi mà từ bỏ mạng sống?
Thoáng chốc, ta đột nhiên hiểu được…
Ta đối với ngươi, không chỉ là có tình.
Đầu xuân tháng ba, anh đào nở đầy trời.
Lâu Thế Tuần đi cùng Thương Minh Tương tới Osaka, có chút xa lạ, cũng có chút hiếu kỳ, một đường từ Osaka hướng phía Nam đi chơi, đi qua công viên Nakonoshima, Đền Sukonahikona, đến công viên Shimo-Fukushima ở tận cuối phía nam, lại trở về khu Shinsaibashi Daimaru. Cuối cùng quẹo trái ở góc đông nam của Daimaru, theo hướng đông đi qua hai khu nữa, mới tới đại bản doanh của Tá Đằng Thận.
Dinh thự của Tá Đằng Thận cũng còn giữ lại rất nhiều phòng ở dạng truyền thống, (có phải tất cả xã hội đen đều phụ trách duy trì truyền thống văn hóa của Nhật? Tuần tự hỏi rất lâu, cuối cùng vẫn không lý giải được). Xung quanh cũng trồng rất nhiều cây anh đào, không biết nên nói là sao chép, vẫn là có tâm thưởng thức. Cho dù thế nào, Tuần vẫn cảm thấy Thương Minh Tương và Tá Đằng Thận rất giống nhau, đặc biệt là cùng ưa thích nam sắc.
Làm bộ thản nhiên lui sát tới gần Thương Minh Tương, Lâu Thế Tuần ý muốn tránh xa ánh mắt *** tà đánh giá kia. Có cảm giác tựa như toàn thân bị người lột sạch, trần trụi mà hứng lấy cái nhìn hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-khat/130414/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.