Du Hạo Thần ngồi trên giường, mặt vô cảm nhìn cái tivi.
Nhiên Nhiên thấy cậu thì đi lại gần, cái miệng nhỏ nhắn luyên thuyên:
-" Cậu chủ, cậu xuống nhà ăn trưa đi ạ".
*nhìn tivi, không trả lời *.
-" Cậu chủ ". Cô lay lay tay cậu, mặt ủy khuất. " Cậu giận ".
Nghe đến đây, Hạo Thần liếc mắt nhìn cô, khẽ cau mày, nói:
-" Tôi giận...... cái gì ".
Nhiên Nhiên cắn cắn môi ủy khuất:
-" Cậu.....cậu giận......em".
-" Em làm gì để tôi giận ".
-"Cậu...... em..... em.... không..... nhớ ". Cô gãi gãi đầu.
Cậu hừ lạnh, không thèm nhìn cô:
-" Không nhớ vậy sao nói tôi giận ".
-" Tại cậu không thèm nói chuyện với em ".
-" Mặc tôi ".
Nhiên Nhiên rơm rớm nước mắt, khóc òa lên:
-" Cậu chủ...... hức...... em xin lỗi..... em sai..... sai cơ ".
Du Hạo Thần nhìn cô khóc, thở dài một cái, nói:
-" Tôi không giận nữa. Tôi hỏi em, lúc ra chơi em làm gì? ".
-" Em ăn bánh dâu ".
-" Của ai? ".
-" Dạ của Thiếu Phàm ".
-" Em còn làm gì nữa? ".
-" Em.... em..... ". Nhiên Nhiên quên mất việc mình đút bánh cho Giản Thiếu Phàm.
Du Hạo Thần gằn giọng:
-" Em là người hầu của tôi hay của cậu ta? ".
-" Dạ..... của cậu ạ ".
-" Lần sau tôi còn thấy em như vậy đừng hòng tôi tha".
Du Hạo Thần nói không rõ ràng khiến Nhiên Nhiên ngây ngốc:
-" Em như nào à cậu? ".
Thấy cô không hiểu, cậu bực bội:
-" Không gì. Đem đồ ăn trưa lên đây ".
Nghe cậu nói, Nhiên Nhiên hí hửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/88724/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.