Lúc này trong lớp học chỉ còn lại Nhiên Nhiên và Giản Thiếu Phàm. Anh chăm chú ngắm gương mặt trẻ con đáng yêu của cô.
Mộc Nhiên Nhiên sau một hồi nằm trườn trên bàn ngủ thì tỉnh dậy, mi mắt khẽ chớp chớp. Cô vươn vai ngáp một cái rõ dài khiến Thiếu Phàm bật cười.
Nhận thấy có ai đó đang ngồi cạnh mình, cô hướng mắt nhìn sang thì thấy Thiếu Phàm. Giật mình, cô giơ tay lên đề phòng. Nhìn hành động của cô, anh chỉ khẽ cười, cánh môi hé mở:
-" Quả cầu nhỏ, cậu quên mình rồi sao? ".
Mộc Nhiên Nhiên ngây ngốc nhìn anh:
-" Cậu là ai? ".
Thiếu Phàm bật cười, cô nhóc này, mới gặp anh cách đây vài hôm mà đã quên rồi sao. Thật là hết nói nổi mà:
-" Mình là người gặp cậu ở trung tâm thương mại, cậu bị té ".
Lúc này Nhiên Nhiên mới nhớ ra, cô cười tươi tắn à một cái sau đó cất giọng véo von:
-" Mình nhớ ra cậu rồi, hìhì ".
Thiếu Phàm cười cười nhìn cô:
-" Cậu có đói không? ".
-" Đương nhiên mình đói a~ sáng giờ không ăn gì rồi ". Mặt cô tiu nghỉu.
Thiếu Phàm nhìn cô phì cười rồi lấy trong balô ra một cái bánh ngọt phủ kem dâu thơm ngát. Anh đưa cho cô rồi nói dịu dàng:
-" Nè cho cậu, ăn đi ".
Nhiên Nhiên nhìn thấy cái bánh dâu thì mắt sáng rỡ. Cô cười híp mắt:
-" Cậu cho tớ thật à? ".
*gật gật *
-" Vậy mình không khách sáo đâu ".
Nói rồi cô lấy tay cho một muỗng vào miệng mình. Cảm nhận vị ngọt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/88723/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.