Sau khi ăn xong thì Mộc Nhiên Nhiên và Du Hạo Thần đi mua sách vở, một số đồ dùng học tập rồi lên xe trở về nhà. Mộc Nhiên Nhiên vì một ngày bận rộn nên đã ngủ gật trên xe. Bộ dáng ngủ gật của cô thật sự rất đáng yêu. Cái đầu tròn cứ gật lên gật xuống khiến người khác cảm thấy buồn cười.
Du Hạo Thần nhìn dáng vẻ của cô khóe miệng khẽ cong lên. Con nhỏ ngốc này sao lại đáng yêu vậy chứ? Nghĩ rồi cậu lấy tay dìu đầu cô dựa vào vai mình sau đó nhắm hờ mắt.
Sau một hồi ngủ trên vai của cậu chủ mình, Mộc Nhiên Nhiên cựa quậy, lấy hai tay dụi dụi mắt. Cảm nhận được cái đầu tròn của cô chuyển động, Du Hạo Thần lạnh giọng:
-" Ngủ đủ chưa? ".
Giọng nói của cậu khiến Mộc Nhiên Nhiên giật mình. Cô bây giờ mới định thần lại. Không phải chứ? Cô ngủ trên vai cậu chủ sao? Ai da lần này biết nói sao đây? Ông trời là đang trêu cô đây mà huhu.
Cô khóc không ra nước mắt, chân mày khẽ chau lại, hai mắt long lanh nhìn cậu chủ. Cô giơ hai ngón tay trắng trẻo của mình lên, miệng méo xệch:
-" À... chào.... chào... buổi...tối cậu.... cậu... chủ ".
Du Hạo Thần không nhìn cô, mắt vẫn nhắm hờ. Chỉ có cánh môi anh đào là hé mở:
-" Còn muốn ngủ không? ".
Mộc Nhiên Nhiên nhất thời cứng ngắt, cô cắn cắn môi, cái miệng nhỏ nhắn lí sự:
-" Cậu chủ, em không cố ý dựa vào vai cậu đâu. Tại...tại đầu của em....nó... nó hình như thích vai của cậu á. Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/88719/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.