Mộc Nhiên Nhiên xoay đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, thấy người tốt lúc nãy, cô mỉm cười:
-" Cảm ơn cậu lúc nãy giúp tớ nha hìhì".
Giản Thiếu Phàm cũng cười nhìn cô để lộ hai má lúm đồng tiền thật đáng yêu. Anh cất giọng nói:
-" Hìhì không có gì đâu. Mình có ý tốt muốn giúp cậu thôi. À mà cậu tên gì vậy? ".
Mộc Nhiên Nhiên nghe Giản Thiếu Phàm hỏi thì cất lên thanh âm trong trẻo:
-" Mình là Mộc Nhiên Nhiên còn cậu tên gì? ".
Giản Thiếu Phàm trả lời:
-" À mình là....
Anh chưa kịp nói xong thì Du Hạo Thần từ đâu xuất hiện cắt ngang lời nói của anh:
-" Mộc Nhiên Nhiên!".
Mộc Nhiên Nhiên đang chăm chú nhìn Giản Thiếu Phàm, nghe giọng nói của cậu chủ thì ngoái đầu lại, ngây thơ nói:
-" Cậu chủ, cậu đi đâu nãy giờ vậy? ".
Du Hạo Thần bỏ lơ câu nói của cô, mặt hầm hầm nhìn Giản Thiếu Phàm, lạnh lùng nói:
-" Cậu là ai? ".
Giản Thiếu Phàm nghe Du Hạo Thần hỏi thì nở nụ cười, cất lên thanh âm trầm ấm:
-" Tôi là ai không liên quan tới anh. Mà thôi tôi phải đi rồi. Hẹn ngày gặp lại".
Nói rồi anh quay sang nhìn gương mặt đang ngu ngơ của Mộc Nhiên Nhiên, cười dịu dàng:
-" Tạm biệt cậu quả cầu nhỏ ".
Sau đó thì anh xoay gót bước đi.
Mộc Nhiên Nhiên nhìn theo bóng anh nhăn mày khó hiểu, đang ngây ngô chưa biết gì thì Du Hạo Thần một bên gằn giọng:
-" Nhìn gì mà nhìn, cậu ta đến đây khi nào? ".
Nghe giọng nói tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-ngoc-nghech-dang-yeu/88718/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.