Âu Minh Triết nói xong câu liền tiến lại phía cô và Chung Thanh mà kéo mạnh hắn rồi hất ra phía sau. Sau đó lại cởi áo khoắc ngoài ra ném về phía cô.
-Mặc vào, đi theo tôi.
Hắn ném lại câu đấy rồi quay người rời đi.
Thấy Âu Minh Triết rời đi, Chung Thanh vội vã lên tiếng.
-Âu tổng, sao rời đi sớm thế. Chuyện vui còn ở phía sau mà.
-Hừm. Hết trò vui rồi.
-Ấy... Ấy.... Ấy. Ngài đừng vì một con hầu mà làm mất vui anh em chứ.
Nghe Chung Thanh nói vậy, hắn nhíu mày càng chặt hơn. Gã nói đúng, hắn tội gì phải vì cô mà khó chịu. Nếu gã làm nhục cô không phải quá đúng ý hắn sao. Nhưng dù sao cũng chán ghét nơi đây rồi, nên hắn cũng không muốn ở lại.
-Tôi còn có việc, hẹn khi khác.
Nói xong liền bước đi thẳng không quay đầy lại.
Cô lúc này cũng mới lọ mọ mà đứng dậy. Mang theo áo khoắc của hắn rồi chạy nhanh ra ngoài theo phía sau hắn. Vừa ra đến cửa quán đã thấy hắn ngồi yên vị trên xe.
Liếc thấy cô đã ra ngoài, hắn khó chịu gằn giọng.
-Lên xe.
Cô ngoan ngoãn bước vào chiếc xe phía sau. Lòng tràn đầy suy nghĩ.
Hắn làm vậy là có ý gì. Không phải mục đích ban đầu của hắn là ném cô đi sao. Vì sao còn cứu cô. Còn đang mãi suy nghĩ lung tung thì bỗng phía tài xế có tiếng phanh xe gấp, cô hốt hoảng vội hỏi.
-Có....có chuyện gì vậy. Bên ngoài xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-cua-au-thieu/3725264/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.