An Đình sau khi bỏ chạy từ phòng kia ra thì mệt mỏi lê thân mình về căn phòng cũ của cô.
Vì trời còn chưa sáng. Lại thêm cơ thể mệt mỏi, vừa về đến phòng. Cô đã ngã lưng lên chiếc giường cũ kĩ mà ngủ mất.
Trong mơ, cô lại mơ về những kí ức khi bị nhốt ở trung tâm buôn người kia.
Ở nơi ấy, cô vì có chút nhan sắc nên được chúng nốt vào nơi gọi là "ổ kỹ nữ". Nơi đây đa phần là những cô gái chuyên phục vụ đàn ông. Từ ngày cho đến đêm, tiếng than, tiếng la, tiếng rên rỉ của các cô gái liên tục dội vào tai cô. Thậm chí cứ cách ngày, cô sẽ bị nhốt vào bên trong một chiếc lồng sắt sau đó chứng kiến cảnh các cô gái bị những gã nam nhân hành hạ. Có một số người, vì không chịu được mà chết ngay tại chỗ, nhưng những tên điên kia vẫn không tha cho họ, vẫn hành hạ thân xác họ đến khi chúng cảm thấy thoải mái.
An Đình bị giấc mơ là cho hoảng sợ mà bật dậy, cả người mồ hôi đầm đìa. Còn chưa kip lấy lại tinh thần, cánh của gỗ mục nát đã bị Dương Linh An đẩy mạnh kèm tiếng quát.
-Con nhỏ thấp hèn này, mày muốn trốn việc à. Trời đã lên tận đỉnh núi mà mày vẫn còn ngủ. Công việc hôm qua của mày còn chưa xong đâu, dậy mà làm việc đi, không xong việc thì trưa nay cắt cơm.
Bỏ lại những lời chửi vả, Dương Linh An liền nhấn gót quay người mà dời đi. Một vài nữ hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-nho-cua-au-thieu/3725261/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.