“Tại sao em phải trốn tránh? Nếu không thử thì làm sao biết không có kết quả? Tô Thư Uyển, em chỉ đang ngụy biện cho bản thân mình thôi. Hay bởi vì em không yêu anh, cho nên mới không muốn sinh con cho anh?” Vương Gia Vỹ khó khăn hít thở, hơi nóng bốc ra khiến gương mặt hắn đỏ bừng.
Tô Thư Uyển bấu chặt móng tay vào vạt váy trước đùi, đôi mắt nhìn Vương Gia Vỹ đầy vô cảm. Vừa mới bị mẹ hắn khinh thường, bây giờ lại đến cả hắn cũng nghi ngờ tình cảm của cô. Trong lòng Tô Thư Uyển dao động rồi, hối hận vì quyết định trước kia của mình.
“Tôi không yêu anh, vậy suốt khoảng thời gian qua anh cho rằng tôi thấp thỏm, lén lút để ở bên cạnh anh làm gì? Nếu là muốn trèo lên vị trí thiếu phu nhân nhà họ Vương hay bòn rút tiền của các người, chẳng phải nhanh chóng mang thai đứa con của anh liền có tất cả sao?”
“Hay anh nghĩ ai cũng như anh, đem tình cảm người khác ra làm trò đùa?” Tô Thư Uyển cắn môi bật khóc. Từ lúc biết bản thân mang thai, cô lại trở nên yếu đuối đến lạ.
“Thư Uyển, anh xin lỗi…”
“Bỏ ra, đừng động vào người tôi.” Tô Thư Uyển hất mạnh cánh tay hắn.
Vương Gia Vỹ bình tĩnh lại, biết mình lỡ lời. Cô đang mang thai, có lẽ còn nhạy cảm hơn so với lúc trước. Hắn nuốt nước bọt, giọng trầm xuống:
“Anh sợ em uống thuốc tránh thai hại cho sức khỏe, vì vậy mới đổi chúng thành vitamin.”
“Ai cần anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476450/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.