“Được! Chúng ta về giường.”
Vương Gia Vỹ bế thốc Tô Thư Uyển lên, ôm cô về chiếc giường nhỏ, nhẹ nhàng đặt xuống. Hắn nhìn kết cấu giường lỏng lẽo thì hơi nghi ngại, liệu cái khung gỗ này có đủ kiên cố để hai người lăn lộn cả đêm trên đó?
Ngắm nhìn Tô Thư Uyển đang nằm khiêu gợi trên giường, một tay Vương Gia Vỹ vuốt ve cơ thể nuột nà của cô, tay còn lại luồn ra phía sau, cởi bỏ chiếc áo ngực và áo sơ mi vướng víu, thuận lợi lôi tuột nó ra bên ngoài.
Vương Gia Vỹ ngậm lấy một bên ngực, dùng chiếc lưỡi của mình trêu đùa nụ hoa màu hồng nhạt. Bên còn lại, năm đầu ngón tay linh hoạt nhào nặn chiếc bánh bao mềm thành đủ mọi hình dạng. Mỗi hành động của hắn đều khiến Tô Thư Uyển mê man, tê dại.
“Ưm, Gia Vỹ…”
Tô Thư Uyển bất giác gọi tên người đàn ông đang nằm trên thân thể mình, giọng nói nhỏ nhẹ, yêu kiều như để mê hoặc chúng sanh. Vương Gia Vỹ hôn vào kẽ hở giữa hai bầu ngực, chiếc lưỡi vươn dài quét một đường lên đến tận xương quai xanh và hõm cổ.
Trên người Tô Thư Uyển chỉ còn độc nhất một chiếc quần lót, Vương Gia Vỹ chẳng tốn tí sức lực nào đã kéo nó ra, ném thẳng xuống đuôi giường. Một chân cô gác lên vai hắn, mở rộng vùng cấm địa bên dưới, lồ lộ ngay trước mặt hắn.
Cô xấu hổ, hai mắt nhắm nghiền. Vương Gia Vỹ bắt đầu dùng tay khám phá vùng cấm địa bên dưới. Một ngón tay trượt dần vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476414/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.