Chương trước
Chương sau
Vương Gia Vỹ vẫn còn đang mặc quần, hiện tại hắn ngồi trên bậc thềm bằng sứ ngay cạnh bồn tắm. Nhiễm Liên dội nước làm ướt người hắn, thoa thêm chút sữa tắm rồi đưa khăn kỳ lưng cho Tô Thư Uyển.

“Hai cô ra ngoài đứng đợi đi. Nếu tôi cần gì sẽ cho người ra gọi.”

Nhiễm Liên, Nhiễm Khiết rửa tay rồi ra ngoài. Ngay sau khi cánh cửa phòng của Vương Gia Vỹ đóng lại, Nhiễm Khiết nhìn chị gái của mình, tỏ vẻ bất bình:

“Chị xem, Tô Thư Uyển chỉ mới vào Vương gia hai ngày nay, vậy mà thiếu gia đã cho cô ta phục vụ tắm rửa.”

“Loại con gái này đúng là không tầm thường. Định làm nổi để lọt vào mắt xanh của thiếu gia sao?” Cô ta mím môi hậm hực.

Nhiễm Liên nắm chặt tay thành nắm đấm. Tô Thư Uyển được Vương Gia Vỹ hôn, được hắn đích thân chỉ định mang cơm đến công ty, bây giờ còn đang ở trong phòng tắm cùng hắn, làm chuyện gì có trời mới biết được. Cô ta cũng như em gái mình, cảm thấy bất an trong lòng.

Nhưng mà so với Nhiễm Khiết, Nhiễm Liên vẫn còn bình tĩnh hơn nhiều.

“Thay đổi khẩu vị chăng? Nhiễm Khiết, em để ý nhiều làm gì, tính tình của thiếu gia thế nào em còn không rõ sao? Tô Thư Uyển sống được ở nhà họ Vương được bao lâu, còn phải xem cô ta có bản lĩnh gì không đã.”

Trước giờ, người hầu làm phật lòng Vương phu nhân và Vương Gia Vỹ không ít. Những người này thường được bán đi cho chủ mới hoặc trả về gia đình. Nói làm người hầu cho nhà họ Vương không khác gì địa ngục, đặc biệt là những cô gái trẻ ở độ tuổi mười tám, đôi mươi hầu hạ cho Vương Gia Vỹ, nhưng người ngoài đâu biết mức tiền khủng hàng tháng mà gia đình những cô gái kia nhận được từ Vương gia chứ.

Người hầu ở đây có hai loại, một là bị bán thân gạt nợ, có thời hạn rõ ràng như Tô Thư Uyển. Còn loại khác là cam tâm tình nguyện, chịu khổ chịu nhục như chị em Nhiễm Liên, Nhiễm Khiết để hái ra tiền.

Thật ra đối với hai người này, sống trong nhà họ Vương không khó khăn lắm. Chỉ cần tâm cơ một chút, biết nghe lời, dùng nhan sắc của mình uốn éo trước mặt Vương Gia Vỹ là được.

Bên ngoài hai chị em nhà họ Nhiễm tiếp tục bàn luận. Ở bên trong phòng tắm, Tô Thư Uyển vẫn đang dùng khăn kỳ cọ lưng cho Vương Gia Vỹ.

“Cô dùng tay xoa bóp cho tôi đi, cảm giác mới chân thực được.” Hắn khịt khịt mũi, ra lệnh.

Tô Thư Uyển dội nước, bỏ chiếc khăn xuống rồi lấy tay mát xa tấm lưng thẳng tắp của Vương Gia Vỹ. Da thịt hắn chắc nịch, lại được nước làm mát lạnh, ngay khi lòng bàn tay cô chạm vào liền có cảm giác như bị giật điện, miên man tê dại.

“Mạnh lên một chút, mau xoa bóp hai bả vai đi.”

Tô Thư Uyển di chuyển tay lên phía trên, ngay phần cổ của người đàn ông này, dần dần lan tỏa ra hai bả vai, cánh tay gia tăng thêm lực.

“Học được cách tiếp thu rồi đấy. Không tệ!”

Xem như một lời khen dành cho cô gái này. Mà hình như… đây cũng là lần đầu Vương Gia Vỹ mở miệng, không phải để mỉa mai Tô Thư Uyển.

“Chỗ này có chút ngứa, cô mau gãi cho tôi đi.”

Hắn cầm tay cô kéo ra đằng trước, ngay vị trí cơ n.g.ự.c vạm vỡ. Tô Thư Uyển theo bản năng, cúi đầu nhìn, phát hiện mấy đầu ngón tay mình chạm lên đỉnh hồng trước n.g.ự.c hắn.

Cô giật mình thu tay lại, bèn bị Vương Gia Vỹ nắm chặt.

“Tôi nói là ngứa, bảo cô gãi ngứa không nghe thấy sao?”

“Vâng... thiếu gia!”

Đã bảo phải nghe lệnh chủ nhân rồi. Tô Thư Uyển chỉ có cách thở dài, nhắm mắt dùng tay m.â.n m.ê khoảng da thịt trên n.g.ự.c hắn. Được một lúc Vương Gia Vỹ mới cảm thấy dễ chịu, buông tay cho Tô Thư Uyển rút tay về.

Nước xả đầy bồn tắm, chưa cho thêm bất kỳ hương liệu gì. Vương Gia Vỹ nheo mắt nhìn Tô Thư Uyển, cười đầy bí ẩn:

“Tô Thư Uyển, muốn thử chút cảm giác kích thích không?”

“A… thiếu gia, không cần đâu.”

Chỉ là Vương Gia Vỹ cần quái gì quan tâm đến ý kiến của người khác. Hắn không kịp đợi Tô Thư Uyển chuẩn bị tinh thần đã kéo cô ngã nhào xuống bồn tắm.

Uỳnh!

Nước trong bồn bắn lên tung tóe. Cả cơ thể Tô Thư Uyển chìm trong làn nước, phía trên là thân hình cao lớn của Vương Gia Vỹ. Cô quơ loạn hai tay tìm đường đứng dậy, liền bị người đàn ông kia giữ chặt.

Ngay giây sau đó, môi hắn áp đảo môi cô, nụ hôn cuồng loạn mang theo sự chiếm hữu mãnh liệt.

“Ưm… ặc… ự…”

Môi của Tô Thư Uyển rất mềm, càng khiến cho Vương Gia Vỹ đắm đuối trong nụ hôn kích thích ở dưới nước. Cô gái kia ho sặc sụa, chỉ biết bấu víu lấy bả vai hắn, thông qua nụ hôn sâu để duy trì hô hấp.

“Ặc… ực...”

Giây phút được Vương Gia Vỹ thả ra, Tô Thư Uyển ngoi lên khỏi mặt nước, bàn tay vỗ mạnh vào n.g.ự.c. Cả cơ thể cô ướt mèm, quần áo trên người dán chặt vào cơ thể, bộ đồ n.ộ.i y màu trắng hiện rõ lên trước mắt người đàn ông kia. Đường cong quyến rũ lấp ló bên trong, nhất là bộ n.g.ự.c phập phồng để lấy dưỡng khí.

Nhận ra sự khác thường, Tô Thư Uyển vội dùng tay che chắn cơ thể. Trước ánh mắt phong tình của Vương Gia Vỹ, cô vội lùi lại phía sau một chút.

Hắn không làm gì, chỉ ném cho cô chiếc khăn bông to đang treo trên sào đồ. Tô Thư Uyển bèn quấn nó ngang người, lúng túng đứng yên bất động.

“Còn không mau ra ngoài. Cô đứng đây là chờ tôi c.ở.i q.u.ầ.n ra chiêm ngưỡng sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.