Tô Thư Uyển ngồi yên bất động. Trái nho Vương Gia Vỹ đã cắn dở còn bắt người khác ăn, không phải là rất bẩn sao?
Vương Gia Vỹ cười cợt một cách khó hiểu, sau đó đem nửa trái nho còn lại bỏ vào trong miệng của mình. Quả thật, cô gái kia đang thách thức giới hạn chịu đựng của hắn.
Hết năm lần bảy lượt bày ra bộ mặt khó chịu, lại không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân đưa ra. Đối với những người hầu khác lần đầu tiên đến đây cũng không có lá gan lớn như vậy.
“Được lắm!”
Vương Gia Vỹ vừa nói dứt lời, bất thình lình đè Tô Thư Uyển xuống. Chưa kịp để cô phản ứng, đôi môi hắn đã dán chặt lên cánh môi mềm mại của cô, điên cuồng ngấu nghiến.
Tô Thư Uyển mất thăng bằng, hai tay quơ loạn đánh vào bả vai hắn. Đôi mắt cô mở to, kinh hãi nhìn chằm chằm vào ánh mắt sắc bén của người đàn ông đang kề sát bên mình. Cô chống cự, muốn đẩy Vương Gia Vỹ ra, lại càng kích thích ham muốn chiếm hữu của hắn thêm mãnh liệt.
Chát!
Âm thanh vang vọng giữa không gian im lặng. Vương Gia Vỹ ăn trọn cái tát in rõ năm ngón tay của Tô Thư Uyển. Hắn ngẩn người, đưa tay vuốt nhẹ gò má đang sưng đỏ.
Ba cô gái kia kinh hãi dùng tay bịt chặt miệng, trái tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Bọn họ thật không dám tin Tô Thư Uyển lại dám tát vào mặt Vương Gia Vỹ. Cô gái này, liệu có phải đã chán sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476353/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.