Lưu Ly loạng choạng đi đến bên cửa liền bị ấn mạnh vào bức tường lạnh lẽo, cô than đau một tiếng, cằm bị giữ chặt, sau đó nghe thấy giọng nói của hắn:
" Sau này xong việc thì cút về gác mái, nếu đã không muốn làm tình nhân thì cứ làm tỳ nữ ấm giường đi".
Cô gái nhỏ cắn môi dưới không trả lời, hắn dường như cũng chẳng muốn nghe, nhanh chóng bỏ cô ra:
" Ra ngoài".
Cô gái nhỏ chỉ khoác một mảnh vải, chật vật từ phòng ngủ của chủ nhân trở về gác mái. Vừa bước vào phòng thì cơ thể của cô liền đổ gục trên nền gỗ xập xệ, đôi chân nhỏ bé chẳng còn chút sức lực nào nữa, không thể di chuyển dù chỉ là 1 cm, việc gắng gượng trở về đây đã là một kỳ tích rồi.
Cuộn mình lại, cô gái nhỏ lúc này mới bắt đầu vỡ oà. Nước mắt lần nữa rơi xuống, thấm đẫm vào mảnh vải đang bao bọc thân thể nhỏ bé, đầu vai nhỏ bé kia run rẩy không thôi.
Đau quá, cơ thể của cô vừa đau vừa khó chịu. Địa phương kia yếu ớt râm ran mãi, giữa bắp đùi có cảm giác tê liệc, chân tay không còn sức lực, toàn thân không có chỗ nào là dễ chịu.
Đêm đó, cô gái nhỏ như rơi xuống vực thẳm, đến sáng hôm sau thì mọi chuyện càng tệ hơn.
Lưu Ly đứng ở dưới sân, trưởng nữ hầu và một vài người hầu đem đến cả núi quần áo chất cao như núi ném xuống dưới chân cô, giọng nói của trưởng nữ hầu cay nghiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966201/chuong-54.html