Giây trước người đàn ông vẫn còn nộ khí xung thiên, quyết tâm chém chết kẻ ngăn cản mình thì nay lại xuống giọng:
" Không phải đã bảo em ở vườn hoa đợi ta hay sao?".
" Không thấy Tư... lo lắng...".
" Ừ, ta đây" - Ngài công tước vuốt ve cái má non mềm, cử chỉ ôn nhu, ánh mắt tình cảm sắp vắt ra được cả nước.
Đám người nào đó sợ hãi té ngã xuống đất, chẳng còn tâm tư mà quan sát nét mặt của hắn, cứ nghĩ bản thân sắp chết đến nơi. Ba Lạc Bá Tư xoay đầu về phía họ, ánh mắt chỉ một giây sau liền chuyển từ dịu dàng sang lạnh lẽo.
" Đợi ta xử lý đám người này xong, sẽ đưa em đi dạo".
Lưu Ly ôm lấy hắn, siết chặt. Người đàn ông chợt nhận ra vấn đề, nhanh chóng cưng nựng rồi trấn an:
" Đáng lý không nên cho em thấy cảnh tượng này mới đúng, tạm thời tránh mặt chút nhé, đợi ta".
Cô gái nhỏ lắc lắc đầu:
" Tư... giết người... sẽ. phải chịu tội... đừng...".
Nhìn cô lo lắng cho mình như thế kia thì sao mà chịu được?
Hắn liếc nhìn bọn họ rồi lại nói với cô:
" Được được".
Ngài công tước hất cằm, quan sát đám người bên dưới chẳng khác gì sâu bọ rồi nhàn nhạt mà nói:
" Hôm nay các ngươi vẫn còn thở được đừng có nghĩ bản thân may mắn, hãy cảm kích sự nhân hậu của cô gái này, nếu không có cô ấy thì đừng mong ta tha. nếu có lần sau thì dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966146/chuong-81.html