Học tập và kiểm tra luôn đi cùng nhau, vậy nên cô mỗi ngày đều phải trả bài cho hắn cẩn thận. Người đàn ông này có chấp niệm vô cùng to lớn, vậy nên hắn hoàn toàn không hài lòng nếu cô trả lời sai, sai một câu phạt thức cả đêm.
Nếu như đêm đó Lưu Ly không có gì để hắn bắt lỗi thì đương nhiên phải thưởng.
Dù là thưởng hay phạt thì cô gái nhỏ cũng đều mệt lã người. Dạo này vì hắn 'bào' nhiều quá cho nên cô bơ phờ hẳn ra, người đàn ông dần tiết chế hơn.
Hôm nay hắn cùng với cô xuống thị trấn, trên con đường tấp nập ở trung tâm, cô gái nhỏ hứng thú nhìn ngó khắp nơi, còn người đàn ông vẫn chăm chăm nhìn cô, thỉnh thoảng sẽ hỏi chuyện:
" Em thích gì?".
Lưu Ly nghĩ nghĩ một hồi, nhìn hắn bằng đôi mắt to tròn trong trẻo rồi mỉm cười:
" Thích Tư".
Bùm!
Bất ngờ quá trở tay không kịp, Ba Lạc Bá Tư cưng nựng sờ sờ má cô, giọng nói mang chút trách móc cùng yêu thương:
" Ta hỏi em thích cái gì để ta mua, ai hỏi em có thích ta hay không?".
Cô cười hì hì, thực chất trong dinh thự đã rất đầy đủ, tiêu chuẩn của cô không quá cao, con người thì tốt không kén chọn, có lẽ vì trong quá khứ bữa đói bữa khát cho nên hiện tại vô cùng hài lòng.
Nhưng hắn thì sao có thể để cho cô tạm bợ? Vợ của hắn phải được hưởng những thứ tốt nhất.
Cả con phố này hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966106/chuong-95.html