Nhìn biểu tinh hoang mang của nữ bác sĩ, ánh mắt nhạy bén của hắn nhanh chóng nhìn về phía cô gái nhỏ đang nằm trên giường, trước khi cô kịp nhìn ra ngoài cửa sổ thì hắn đã ngồi sụp xuống.
Hải Quỳ thấy bản thân thế này cũng có chút kỳ quái, nhưng đầu nhanh chóng nhảy sổ, liền đáp:
" Tôi để con bé nhìn ngắm thế gian thôi".
Nói xong liền ẵm tiểu bá vương đặt lên giường, Lưu Ly nhìn ngắm bé con đang khóc to, có chút buồn cười.
Trên thực tế, đã gào rất to từ khi mới lọt lòng, sau khi ngủ thiếp đi một hồi thì lại tiếp tục gào. Nhìn ra bầu trời đầy sao, cô quyết định sẽ đặt tên cho con gái là Tinh Nhi, mong cả cuộc đời con sẽ toả sáng lấp lánh như ánh sao vậy.
Người đàn ông thoả lòng mong ước, không lâu sau đó iền rời đi.
Tại dinh thự, ngài công tước đã chuẩn bị sẵn hai căn phòng, một cho nam, một cho nữ. Dù biết khung cảnh gia đình đoàn tụ sẽ không bao giờ xảy ra, nhưng hắn vẫn muốn vì con mà chuẩn bị.
Đêm nay lại là một đêm cô độc dài đằng đẵng, nhưng ít nhất hắn sẽ vui vẻ vì sự ra đời của con gái.
______________
Tinh Nhi náo một lúc thì mệt mỏi thiếp đi, đến cả Hải Quỳ cũng phải công nhận giọng của con gái này đầy nội lực.
Nữ bác sĩ đứng ở cửa sổ nhìn ra ngoài rồi thở dài, việc cô lo lắng lúc này, mong là ngày mai hắn sẽ không dùng danh nghĩa khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966067/chuong-109.html