Vũ Phong nằm ở trong phòng ngủ dành cho khách quý, thân thể cậu quấn đầy băng gạc và đang thiếp đi, Tinh Nhi được Lưu Ly đưa vào, đối diện với thiếu niên đang nằm trên giường không cử động, công tước phu nhân nhíu mày nói với con gái:
'' Ở đây cho đến khi cậu bé tỉnh lại, nhớ cảm ơn và xin lỗi người ta cẩn thận''.
Đứa con gái bướng bỉnh ồn ào thường ngày nay ngoan ngoãn im lặng mà nghe mắng, Lưu Ly nhìn vết thương trên người cậu thiếu niên liền nhớ đến Tiểu Hắc giờ đây đang ở Công Quốc, cô dùng tay chọc chọc vào vai con gái rồi nói:
'' Nếu như cậu ấy mắng thì con cũng phải im lặng mà nghe, cũng may là Hải Quỳ nói vết thương tịnh dưỡng sẽ khỏi, nếu như người ta có mệnh hệ gì thì mẹ sẽ để con lấy thân trả nợ''.
'' Mẹ muốn bán con đi sao?''.
'' Ương ngạnh thế này thì bán con đi đổi lấy tiền cho thảnh thơi''.
Tinh Nhi mếu máo, không muốn bị bán đâu.
Lưu Ly nhìn con gái với gương mặt cảnh cáo:
'' Ở nơi này chăm sóc tốt cho người ta, đã có gan gây chuyện thì phải có gan chịu trách nhiệm''.
'' ...........''.
'' Trả lời''.
'' Dạ''.
Tinh Nhi ngồi ở bên giường lo lắng nhìn thiếu niên đang nằm đó, cô bé biết rằng nếu như không có sự che chở của cậu thì giờ đây người nằm đây chính là cô, hoặc còn hơn thế nữa.
Cô bé rất nghiêm túc trông chừng, cho đến khi cậu tỉnh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2966017/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.