Người đàn ông nằm ở trên giường ngại ngùng và hốt hoảng đến mức không dám nhìn thẳng mà xoay sang nơi khác, giãy giụa khiến cho sợi xích kêu lên, ánh mắt của Ba Lạc Tinh Nhi trở nên thâm trầm, cô từ trên cao nhìn xuống hệt như một nữ vương, thái độ của cậu khiến cho cô không thuận mắt.
" Kháng cự? Sao thế, ngài anh hùng đây nếu thích thì đá ta một phát đi, với sức lực đó thì làm ta ngất đi cũng đâu phải chuyện gì to tác, phòng này cách âm, thử một lần ta xem nào".
" Tôi không...".
Tiểu thư công tước đưa tay nâng cằm của cậu, lạnh giọng:
" Không dám thì nằm yên đó".
Giọng điệu ra lệnh ấy khiến cho cậu càng không thể nằm yên, thuốc ngấm vào trong cơ thể, sức lực Vũ Phong cạn kiệt dần, dù có kháng cự thì cũng chỉ yếu ớt lay xích sắt.
Ba Lạc Tinh Nhi đưa tay lần mò xuống dưới cơ thể, tiếng thở hổn hển của cậu vang vọng khắp căn phòng lớn, yết hầu nam tính chuyển động lên xuống, không chỉ có gân xanh nổi trên trán mà còn xuất hiện mồ hôi, cậu cắn răng cố gắng mở miệng:
" Tiểu thư... chúng ta... không được đâu...".
" Được hay không do ta quyết định, từ cái ngày ngươi làm trái lời hứa thì chúng ta đã không còn quan hệ ngang hàng nữa rồi, lời nói của ngươi ta không muốn nghe".
Cô gái cúi xuống nhìn gương mặt nam tính của cậu gần trong gang tấc rồi nói:
" Lúc ngươi đi vẫn chưa nghỉ việc, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2965991/chuong-148.html