Cô gái được tự do nhưng vẫn chẳng thể nào làm lại chàng thiếu niên đang bị trói chặt cả hai tay, cơ thể nằm ở trên người của cậu, cảm nhận rõ hơi thở nóng bỏng của cậu phả vào bên tai.
Vũ Phong lúc đó hệt như một con thú hoang đã mất hết lý trí, cậu thuận thế cắn vào cổ của cô như thể muốn hút cạn máu huyết rồi nuốt xuống bụng, vật kia cắm vào sâu bên trong chỉ cần đẩy nhẹ là phát ra tiếng động.
Tinh Nhi đương nhiên chưa từng trải qua cảm giác này, cơn đau qua đi chỉ còn lại khoái cảm, thì ra đây là cảm giác được miêu tả trong sách, khi xem những hình vẽ có phần ngượng ngùng ấy, cô cũng cảm thấy cơ thể có chút lạ lẫm nhưng không đến mức thế này, cơ thể của cô lúc này không nghe theo lời cô nữa, eo thon tự chuyển động, theo nhịp điệu của cậu thiếu niên nào đó đang đỏ mặt.
Vũ Phong nằm ở trên giường vẫn cắn chặt vào chiếc cổ mảnh khảnh trắng muốt như bông của cô, lúc này nếu như tay của cậu rãnh rỗi thì sẽ bóp chặt lấy cặp mông đầy đặn kia rồi không ngừng xâm nhập.
" Hừ" - Cậu thiếu niên rên nhẹ, lúc này cô gái đã bắt đầu cầu xin.
" Ưm, khoan đã... chậm... chậm lại... a...".
Cô tự gài cậu vào bẫy, lúc này lại mong đừng làm quá nhanh, ngài anh hùng đương nhiên cũng rất muốn, nhưng cậu không thể kiểm soát được cơ thể nữa rồi.
Thịt non ấm nóng trơn trượt bao bọc khiến cho vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-cam-cua-cong-tuoc/2965988/chuong-151.html