Ăn xong gần như trong yên lặng, Tạ Oánh Thảo ngượng ngùng nói: "Tớ phải về ngủ sơm."
Nghiêm Từ Mộc chế nhạo: "Cậu còn ngủ chưa đủ." Dừng một chút còn nói tiếp: "Hiếm khi gặp lại nhau. Chụp chung một bức ảnh nhé."
Yêu cầu này có chút khó hiểu, nhưng mà trong nhóm bạn học chung đúng là có thối quen này, hầu như cuộc gặp gỡ nào lớn hay nhỏ cũng sẽ chụp ảnh chung gửi vào group chat, mọi người cùng nhau thảo luận coi như nhớ lại một chút thanh xuân, nếu không thì group chat có rất nhiều chủ đề để nói. Nghĩ đến Nghiêm Từ Mộc chưa bao giờ nói chuyện trong group chat, Tạ Oánh Thảo cũng không xác định hắn có gửi vào group chat hay không, cả hai chụp một tấm ảnh với nhau, Tạ Oánh Thảo cũng không để ý đến chế độ làm đẹp vô dụng của máy ảnh của Nghiêm Từ Mộc, thu dọn đồ đạc và tạm biệt nhau ra về. Nghiêm Từ Mộc muốn lái xe đưa cô về nhưng bị cô nhẹ nhàng từ chối, như cũ bắt xe taxi về. Về đến nhà cô đem túi xách và điện thoại để trên giường rồi đi tắm, khi làm xong hết mọi việc, cô đắp mặt nạ, rồi cầm lấy điện thoại di động, phát hiện một nùi tin nhắn trên màn hình.
Nhấn vào mở ra thì thấy tin nhắn do Quân ngốc nghếch gửi:
Quân ngốc nghếch: Chết tiệt, Oánh Thảo, cậu đi ăn tối với Nghiêm Từ Mộc?!
Quân ngốc nghếch: Nói đi, từ khi nào quan hệ của hai người tốt như vậy, không phải chỉ mới là đồng nghiệp sao?
Quân ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hai-long-khi-lay-anh-khong/3332289/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.