Nhìn tấm ảnh trong điện thoại di động của Hứa Tuấn Lân, Vệ Trạch An có chút chột dạ, nói: "À thì đây không phải là để... Lừa Lục Thành Nghiễm sao? Tránh cho hắn lại như chó, cứ ngửi thấy mùi của em liền chạy đến."
Hứa Tuấn Lân: "..."
Lục Thành Nghiễm là chó, vậy anh coi tôi là gì?
Hứa Tuấn Lân lười so đo với Vệ Trạch An, hỏi: "Thiệp mời này anh đã gửi cho ai rồi? Ngoại trừ Lục Thành Nghiễm ra không có cho người khác chứ?"
Vừa muốn nói thật, lão hồ ly Vệ Trạch An lại đảo mắt nói: "Chỉ... Cho một vài người bạn cũ, tôi muốn làm cho họ cùng vui lây."
Hứa Tuấn Lân rốt cục giơ tay lên nhéo nhéo mi tâm của mình nói: "Thứ nhất, tôi không có đáp ứng kết hôn với anh. Thứ hai, anh đã gửi thiệp mời mà không cần sự đồng ý của tôi là ý gì? Thứ ba, tôi hy vọng sẽ tìm thấy một lý do chính đáng để hủy bỏ đám cưới vào tháng tới. Vệ Trạch An, anh muốn chơi thế nào tùy anh, nhưng anh có thể đừng cho tôi vào buổi diễn xuất của anh không?"
Thấy Hứa Tuấn Lân thật sự tức giận, thái độ Vệ Trạch An cuối cùng cũng nghiêm túc, nói: "Tháng sau... Tôi muốn làm một vụ về sáp nhập và mua lại, nói về toàn bộ thương mại nước ngoài của Đông Nam Á tôi có thể chia sẻ một phần. Khi đó, quy mô của Tập đoàn Trạch An sẽ tăng gấp đôi. Em biết đấy, con người ta dám liều mạng xông vào, chỉ sợ hậu viện sẽ bốc cháy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hai-hao-mon-tranh-nhau-cho-toi-ke-thua-gia-nghiep/2668215/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.