Hứa Kiêu Bạch sợ đến nỗi toát ra một thân mồ hôi lạnh, cậu lập tức nói với Sở Vi trong video: "Đứa bé? Đứa bé nào? Tôi không nói chuyện nữa đâu, tôi phải ăn cơm ở nhà chú Lục đây."
Trên người Lục Thành Nghiễm đeo một chiếc tạp dề vải xanh nhìn qua có vài phần tư thái ở nhà, hắn cởi tạp dề, ngồi xuống bên cạnh Hứa Kiêu Bạch nói: "Nói chuyện với bạn học về chuyện gì vậy?"
Hồ ly nhỏ chớp mắt trả lời: "Nhà cậu ta có mấy đứa con nít đang nháo loạn làm ầm ĩ chuyện cậu ta chơi game."
Sau đó, trong lòng cậu thầm niệm ba tiếng: Không phải con muốn nói dối đâu, ông trời hãy tha thứ cho con ạ.
Lục Thành Nghiễm nói: "Tôi có gọi đồ ăn của một nhà hàng cũ cực kỳ nổi tiếng ở thành phố H mang đồ ăn tới đây, xem biển hiệu nhà bọn họ, nghe nói hương vị rất được, em cũng nếm thử xem."
Chờ đã, một nhà hàng lâu đời cực kỳ nổi tiếng?
Hứa Kiêu Bạch hỏi: "Không phải là... Nhà hàng lâu đời của nhà họ Sở đi?"
Lục Thành Nghiễm hỏi: "Ồ? Em đã ăn ở đó rồi sao?"
Đầu Hứa Kiêu Bạch đầy hắc tuyến nói: "Tôi lớn lên từ đồ ăn nhà lão Sở đấy, người vừa rồi gọi video với tôi chính là Sở Vi, con trai duy nhất nhà lão Sở, lớn lên từ nhỏ với tôi."
Lục Thành Nghiễm: ...Thiếu chút nữa đã quên Hứa Kiêu Bạch là người sinh ra và lớn lên ở thành phố H, làm sao có thể chưa từng ăn qua quán cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hai-hao-mon-tranh-nhau-cho-toi-ke-thua-gia-nghiep/2668212/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.