"Ừm, Lâm đại soái ca này, tôi có chuyện muốn nói với anh!"
An Kha Đình đứng trước mặt Lâm Uy Trạch, cậu không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ dám nhìn lên cái cằm thon gầy trắng trẻo trước mắt, ngập ngừng lên tiếng.
Lâm Uy Trạch thấy khá bất ngờ vì An Kha Đình gọi mình ra nói chuyện riêng.
"Cậu cứ nói đi!" - Giọng anh nhẹ nhàng.
An Kha Đình hít một hơi sâu: "Ừm thì tôi, tôi, chả là, sáng nay tôi có mời mọi người trong đoàn phim uống cafe ấy, nhưng nghe trợ lí của tôi nói anh đến muộn nên lúc đến thì không còn cốc nào nữa. Thực ra, thực ra thì tôi đã cố tình đặt cốc đắt nhất cho anh, chỉ là không để riêng ra rồi ai đó lấy mất. Cho nên tôi muốn mời anh đi ăn tối để bù lại, và cảm ơn chuyện hôm qua anh đã nói với đạo diễn nhẹ nhàng với tôi một chút."
An Kha Đình nói xong mà có cảm giác như đi tỏ tình ấy!
Chủ yếu là vì nghe nói Lâm Uy Trạch khó gần, mà tính An Kha Đình thì không muốn nợ ai nên cậu mới muốn mời anh đi ăn tối.
Lâm Uy Trạch cười, anh cười rất khẽ, lúc An Kha Đình ngẩng đầu lên, cậu vừa ngạc nhiên vừa có chút vui mừng.
Thế này là đồng ý đi rồi hả?!
Lâm Uy Trạch: "Vậy được thôi, vừa hay tối nay tôi không có cảnh quay."
An Kha Đình: "Tối nay, 7h, Lan Hoa Viên ở thị trấn bên cạnh, tôi sẽ qua phòng anh gọi nhé!"
Lâm Uy Trạch nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-thi-anh-lam-chong-toi-di/2770765/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.