.Vốn đang là tâm điểm chú ý, nhất cử nhất động của Hoắc Cách đều không thoát được ánh mắt của mọi người. Cái nheo mắt điểm danh của hắn cũng quá lộ liễu đi, mọi người đều đã đoán được ai sẽ là mục tiêu của tên gấu điên kia. Người không liên quan thì thở phào nhẹ nhõm, từ từ thu lại khí thế, lòng vui như đang xem kịch, nhìn chung Hoắc Cách chính là cứu tinh của họ, chuyện náo lên thì chắc chắn buổi họp không thể tiếp tục được rồi, mọi người đều vui. Chỉ tội cho mấy người kia phải chịu nỗi đau thân xác một chút thôi. Trình độ bọn họ nếu chịu trọn một quyền toàn lực của Hoắc Cách, thì chỉ cần nằm tịnh dưỡng vài năm là có thể bắt đầu tự thở được rồi. Không cần lo quá.
Trong lòng sáng như trăng rằm, ba vị tướng quân liếc mắt nhìn nhau, rồi từ từ hạ thấp vòng khống chế tinh thần của mình lại. Cứ mặc thằng ngốc đó ra tay, lát nữa chỉ giả vờ bảo hộ lãnh tụ là được, mà mấy kẻ kia cũng không tốt lành gì, đáng đánh, có người còn băn khoăn " liệu lát nữa có nên lén bồi thêm vài cú không nhỉ, đâu phải lúc nào cũng có dịp"
Khổ tâm nhất là mấy kẻ bị điểm danh,đầu to ra như cái đấu, liên tục dùng ánh mắt để trao đổi với nhau, đều là kẻ ăn to nói lớn cả, ngày thường chỉ cần ho nhẹ một cái là tự khắc thành bão. Không lẽ hôm nay phải nằm cán mà đi ra. Mà trốn thì không được, lãnh tụ còn đang ngồi, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990460/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.