Vẫn nguyên nét bình lặng, thư ký Raphen nói với giọng đều đều:
_ Việc này tôi cũng đã soạn ra đối sách, đã bắt đầu từ khi ngài lãnh tụ kí vào quân lệnh, nhưng chỉ còn 30 phút sợ là không kịp, lúc này tốt nhất là thông báo cho thiếu tướng Bạc Hùng, để có sự chuẩn bị tốt nhất. Tôi sẽ làm ngay.
Nói xong, thư ký Raphen mở máy phát tính hiệu rồi bắt đầu nhập lệnh.
Mọi người lặng im theo dõi, rồi quay đầu nhìn Lý Khanh đang đứng. Ngài lãnh tụ cũng nhìn Lý Khanh, một thoáng sau, ngài nói:
_ Mấy năm qua ngươi sống tốt chứ?
Hơi cúi đầu, Lý Khanh mỉm cười:
_ Đệ tử sống rất tốt, rất yên bình, cảm ơn sư phụ.
Ngài lãnh tụ cũng hơi cười, ánh mắt nhu hòa:
__ Ngươi còn điều gì chưa nói, hãy nói ra đi. Đừng bận tâm tới ta, bọn nhỏ các người cứ tùy tiện.
_ Dạ, sư phụ.
Thẳng lưng, hít một hơi dài, cúi đầu xin phép ngài lãnh tụ, rồi Lý Khanh nói tiếp:
_ Quá trình năm xưa đã được truyền về địa cầu, hẳn mọi người ngồi ở đây đều đã xem qua. Nhìn lại, bản thân ta chỉ tóm gọn một câu thôi.
Lý Khanh chấp tay phía trước, lưng cúi thật sâu:
_ Thay mặt cho sáu huynh đệ đã hi sinh, và cả chính ta, xin tạ lỗi với mọi người, chúng ta đã quá ngu ngốc rồi, đã gây phiền phức cho mọi người.
Nói rồi Lý Khanh tiếp tục vái thật sâu. Rồi lại hướng gia chủ Trương gia Trương Phá Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990434/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.