Phong ấn mở ra, một lần nữa Vương Lang nhìn lại thứ mình đã niêm phong.
Kinh ngạc, lạ kỳ, không thể tưởng tượng được. Cho đến khi tâm ma bước lui lại một bước, thứ kia đã hoàn thành giải phong, đừng nói ý thức, đến tâm nhãn cũng phải trừng mắt ra mà nhìn, tâm ma thì thộn ra.
Thứ kia là một đứa bé, một đứa bé trai khoảng mấy tháng tuổi đang bay lơ lửng. Trắng trẻo, bụi bẳm, xinh đẹp, giống như thiên thần bé con. Bé như mới ngủ dậy, vung tay chân ngáp một cái, miệng còn chưa khô nước dãi.
Ôi... Ba tên Vương Lang mắt tròn xoe, nhìn bé trai kháu khỉnh kia, cưng không thể tả. Chỉ muốn nhào tới mà cưng nựng.
_ Tâm nhãn, ta nghĩ tâm ma niêm phong dục vọng kia lâu quá, bao nhiêu cái tà ác đều bị hắn hút hết rồi. Bây giờ thứ cần niêm phong, phải là hắn mới đúng. Tốt nhất là chặt tứ chi, bỏ vào hộp khóa lại.
_ Đừng có giỡn, ta tự kiểm tra rồi, ngay lúc này trong lòng ta chỉ nghĩ đến từ bi hỉ xả, phổ độ chúng sanh mà thôi, không tin ta đọc kinh cho ngươi nghe, hát luôn cũng được, bao luôn ngoại ngữ.
" Đừng rộn, nhìn thanh tiểu kiếm kia kìa ". Tâm nhãn lên tiếng.
Bé trai kia vẫn lim dim chưa tỉnh hẳn, còn thanh tiểu kiếm kia thì từ từ to ra, theo đó hình dáng của nó cũng dần hoàn chỉnh.
Đó là một thanh huyết kiếm, từ lưỡi đến cán đều một màu đỏ quỷ dị, nó dựng thẳng ở đó, không gian xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990160/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.