Vòng sáng xanh dương vẫn lim dim ngủ. Ngay từ lần đầu nó xuất hiện để cứu mạng Vương Lang, hắn đã có cảm giác vô cùng thân thiết với nó, giống như đây là thứ duy nhất hắn có thể tin tưởng được kể từ khi sư phụ mất tích. Quả thật về sau, mỗi lần vòng sáng xanh dương này hoạt động lại, đều là lúc Vương Lang gặp nguy hiểm đến tính mạng, gặp dữ hóa lành.
Lần này cũng vậy, ngay từ lúc trong đầu hiện lên hai chữ cắn nuốt, Vương Lang đã nghĩ ngay tới vòng sáng xanh dương, bàn và khả năng ăn uống, đến nay vòng sáng này vẫn là vô địch trong những thứ hắn chứa chấp.
_ Tâm nhãn, ngươi nghĩ sao?
" Bắt đầu đi ".
_ Tốt, tâm ma, ngươi đầu tiên hãy phong ấn thứ kia lại.
_ Ta không có tự nguyện a.
Nhưng tâm ma vẫn bước tới, đưa tay nhẹ nhàng từ từ dung nhập đứa bé vào bên trong mình, từ đầu đến cuối đứa bé kia vẫn chìm trong giấc ngủ.
_ Tâm ma, có gì khác lạ không?
_ Hình như có, ta cần bế quan một ngàn năm để từ từ kiểm tra.
_ Tốt, cầm thanh hắc kiếm kia đi, thử xem có sử dụng được không. Mạnh dạn lên, nếu chuyện gì, ta và tâm nhãn sẽ toàn lực chạy trước.
_ Ngươi im cho ta.
Tâm ma không cần gắn sức, hắn chỉ vừa đưa tay lên thanh hắc kiếm đã lập tức bay vào, tâm ma vung qua vung lại mấy đường, nhắm mắt cảm thụ một chút, quay sang vui vẻ:
_ Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990158/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.