Quán bar Huy Hoàng trước sau như một phi thường náo nhiệt, Tiểu Kiều tuổi trẻ còn đỡ, giống như Khổng Tân Đại Cương, mấy người bọn họ đi vào giống như già Lưu vào phủ, ánh mắt không biết nên đặt ở đâu.
( nhắc đến lần đầu vào phủ Vinh Quốc của già Lưu trong Hồng lâu mộng, đại khái là kiểu như nhà quê lên tỉnh lần đầu ấy.)Trang hoàng xa xỉ khí phái, âm nhạc ồn ào sống động, ánh sáng lấp lóe mê ly đan chéo thành một thế giới khác xa hoa, lãng phí, điên cuồng.
Đối với mấy người Khổng Tân Đại Cương ở lâu quanh khu vực khai thác mỏ mà nói, tất cả những thứ này chỉ gặp qua trong TV, sau khi lạc vào cảnh giới kỳ lạ, rung động mà thị giác thính giác xúc giác mang đến cho họ mạnh mẽ hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều.
Bọn họ không nhắc đến loại địa điểm ăn chơi này không chỉ vì tốn kém, còn có một loại tâm lý mâu thuẫn. Luôn cho rằng mấy chỗ này phải là mấy thanh thiếu niên mười tám mười chín tuổi mới tới, bọn họ nếu tùy tiện đi vào, không biết có thể từ trong góc nào đó có một cô bé ăn diện quái dị nào hướng về phía bọn họ gọi: “Chú ơi!” hay không.
Em họ Đại Cương gọi là Tiểu Thụy, năm nay hai mươi hai, là một phục vụ rất nhiệt tình, mời bọn họ đến một chỗ ngoặt, nơi đó đã có một người bạn của Tiểu Thụy ngồi, cười cười chào hỏi bọn họ.
“Đây là Lý Kỳ, bạn học của em, đây là anh họ tao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166945/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.