🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hơn nửa đêm, tiễn bước mấy kẻ say khướt bọn Đại Cương, Tiểu Kiều trước khi lên xe hỏi anh có cùng đi với bọn họ không, hay là ngày mai sáng sớm chạy tới.



Ngô Cảnh An lắc lắc đầu có chút choáng váng, “Các cậu đi đi, tôi về ngủ một giấc, sáng sớm ngày mai qua.”



Hai chiếc xe taxi chở đồng bọn của anh đi, Ngô Cảnh An lảo đảo đi về nhà.



Gió lạnh tháng tư dù không thấm đến xương, đối với một kẻ ăn mặc mỏng manh như anh mà nói, vẫn giống như cây dao không quá sắc bén, mài trên người cũng thấy đau.



Đường về nhà có chút xa, nhưng anh không muốn gọi xe, cứ từng bước như vậy gian nan mà đi về nhà.



Anh sẽ không đau, không mệt mỏi, thật sao?



Anh muốn cười, mẹ nó, anh cũng không phải hoa dại ven đường, ai muốn hái thì hái muốn vứt thì vứt, đến chết cũng không kêu được một tiếng.



Đi qua công viên, đèn đường cao ngất chiếu không rõ đường phía xa, anh tìm một tảng đá, ngồi lên.



Ôm cánh tay thở thật sâu, trong công viên một mùi hương hoa đào ngòn ngọt lan tỏa, hương đêm thanh tân, thấm vào ruột gan.



Khó hiểu nhớ tới đêm bị Hứa Huy nhục nhã đó, anh cũng cô đơn mà đi trở về nhà.



Thời điểm kia anh đau đến tê tâm liệt phế, mà lúc này, ngược lại rất bình thản.



Kỳ thật đã sớm nghĩ tới kết cục này, chẳng qua tới sớm một chút, dù đau nhưng lại không đến nỗi phải khóc.



Vì một người như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166943/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Giỏi Bẻ Thẳng Tôi
Chương 72: Chia tay đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.