Hai giờ sau
Liêu Thắng Anh hẹn Hách Thời tới Starbucks ở trung tâm thành phố uống cà phê.
Lúc Hách Thời đến Liêu Thắng Anh đang ngồi ở chỗ gần cửa sổ nghịch di động, “Làm gì vậy?”
Liêu Thắng Anh cũng không ngẩng đầu, “Gửi tin nhắn cho tên kia, tao nghĩ, cuối tuần này đi nhìn hắn, miễn cho hắn nhất thời luẩn quẩn trong lòng nhảy sông Xen.”
Hách Thời cười cười, “Sông Xen ở Pháp.”
Liêu Thắng Anh cười cợt nhả, “Ai quan tâm nó nằm đâu làm gì, tóm lại nếu không đi xem hắn thế nào tao thật không yên tâm.”
Hách Thời uống một ngụm cà phê, hơi cảm khái, “Tầm giờ này ngày mai, có lẽ hắn đã đến nhà mới rồi, không biết có quen hay không, mày đi chơi với hắn cũng tốt. Đến địa bàn người khác, bảo hắn thu liễm chút, nước ngoài cũng không ai biết Húc Dương công tử là ai.”
Liêu Thắng Anh cười gật gật đầu. Phát một tin nhắn sến sẩm, chờ lát nữa tên nhóc kia khởi động máy sẽ thấy, ghê tởm chết hắn.
Ném di động lên bàn, Liêu Thắng Anh bưng cà phê lên, mới vừa uống một ngụm, ánh mắt dừng lại trên màn hình lớn trung tâm mua sắm phố đối diện, một ngụm cà phê phun hết lên cửa sổ Starbucks.
Hách Thời kinh ngạc, “Mày làm sao vậy?”
Liêu Thắng Anh không thể tin nổi trợn trừng mắt, ngón tay run rẩy chỉ ra ngoài cửa sổ, “Kia… đó là…”
Hách Thời nhìn theo ngón tay hắn, bỗng dưng mở to mắt.
Trên màn hình lớn ở trung tâm thành phố giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166857/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.