Sau khi giải phẫu của chú Trương thuận lợi hoàn thành, mọi người ở đây thở ra một hơi, vấn đề mới lại chắn trước mặt.
Ngô Cảnh An gặp lại người đàn ông mà cả đời anh đều không muốn gặp lại ngay trước cửa cơ quan.
Ngô Cảnh An rất muốn làm bộ như không phát hiện, nhưng vừa đi không được hai bước, người nọ liền gọi anh lại.
Ông ta lo lắng vạn phần, mới vừa thấy anh đã chạy tới, nắm chặt cánh tay anh, than thở khóc lóc: “An Tử, lúc này con thật sự phải giúp giúp em con!”
Ngô Cảnh An vừa nghe lời này da đầu liền muốn nổ tung, lời dạo đầu của cha anh thật sự là vạn năm không thay đổi.
Ngô Cảnh An rút tay mình ta, tránh ra một khoảng cách, liếc mắt nhìn ông ta, “Tôi không giúp được, ông cũng đừng nói với tôi là chuyện gì, hiện tại trong tay tôi một phân tiền cũng không có, nếu không, ngài vẫn là bán phòng ở đi!”
Cha Ngô thấy anh làm bất hòa thối lui, cuống quýt tiến lên nắm chặt tay anh lần thứ hai, “Phòng ở đã bán rồi, không được, là thật sự không có cách nào, cha mới có thể tới tìm con, An Tử, nếu con không giúp được hai chúng ta, chúng ta thật sự chết chắc rồi.”
Ngô Cảnh An lạnh mặt nhìn bàn tay nắm chặt cánh tay mình kia, cảm giác kia đúng là một con rắn độc, gắt gao quấn lấy anh, kéo anh về phía địa ngục
Cha Ngô tóm tắt đơn giản ngắn gọn rõ ràng, Ngô Thường vay nặng lãi, hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166836/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.