Tô Thụy vẫn duy trì biểu tình ổn trọng rất tốt trong chớp mắt.
Sau đó lại nhanh chóng nhặt lên gánh nặng tinh anh của mình, lãnh đạm gật gật đầu với Tô Dư.
"Chính em có thể nghĩ ra là được rồi. Giáo viên của em đã giúp em xin nghỉ hai ngày, hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, không làm những việc có cường độ cao nữa. ”
"Biết rồi."
Tô Dư lười biếng nghiêng người trên sô pha, cả người tản ra hơi thở cá mặn không cầu tiến lên.
Theo bản thân nàng mà nói, nàng cũng không phải loại người thập phần có chí tiến thủ, nếu như lúc trước không phải phát hiện chiến hữu của nàng xông lên phía trước mình có thể giảm bớt tỷ lệ thương vong, nàng thậm chí còn muốn mò cá trên chiến trường.
Rất đáng tiếc, kiếp trước, nàng cho đến khi chết trận cuối cùng cũng không có một phút có cơ hội có thể mò cá.
"Còn nữa, tinh thần lực của em chỉ có cấp C, tuần sau lớp thực hành robot em tìm cách đối phó qua là được, đừng cố gắng chống đỡ, rất tổn thương tinh thần." Tô Thuỵ nói.
Tô Dư năm nay mới học lớp hai, vừa lúc đến lúc tiến hành thực hành robot, Tô Thụy cảm thấy mình làm đại ca cần phải nhắc nhở một câu.
Tinh thần lực thấp nhất chính là cấp D, muội muội nhà mình vừa mới ra cấp C một chút, thật sự mở robot đối với tinh thần lực thấp như vậy sẽ tạo thành thương tổn sẽ rất lớn.
Tô Thụy bưng nước trà trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-dai-lao-chi-nghi-lam-ca-man/2610378/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.