Chương trước
Chương sau
Tiểu đoàn mười ba chính thức nghênh đón thêm năm mươi chín thành viên dự bị, Trần Lạc đã tuyên bố hết quá trình huấn luyện ai đạt yêu cầu mới được phép ở lại tiểu đội mười ba, nhưng ai không đạt tiêu chuẩn đều bị trả về, những người ở lại mới có cơ hội đạt được sức mạnh như đám người Phong Tử.

Tôn nghiêm của nam nhân, ai cũng không muốn thua nữ nhân, nhìn đám nam binh huấn luyện điên cuồng làm đám nữ binh cũng điên cuồng theo, tiêu biểu là Du Du, nàng trong tối hôm đó đã được Trần Lạc khai phá mà nàng không biết, giờ đây nàng mạnh hơn đám nam binh rất nhiều, tuy còn kém đám người Phong Tử nhưng chỉ một thời gian nữa là có thể theo kịp. Đám nam binh thấy nàng mạnh hơn xưa rất nhiều, ai đấy cũng xấu hổ, làm đàn ông mà không bằng một người phụ nữ, bọn hắn rốt cục minh bạch mục tiêu huấn luyện của mình.

Tiểu đội mười ba theo thống kê hàng ngày có số lượng thương binh lớn nhất trong số các tiểu đội đóng tại khu vực, quân bộ phải chuyên môn phái một đội ý tế dã chiến đến để túc trực, vì đám người tiểu đội mười ba có về tổng bộ cũng trốn về đơn vị.

Trong tiểu đội mười ba không có thương binh, dù bị thương cũng không có đãi ngộ đặc biệt, vết thương nhẹ tự xử lí rồi đi tập luyện, vết thương nặng có Thanh Ba, muốn bằng người khác thì tập luyện đúng tiến độ, đám người từ khi được Thanh Ba trị thương càng điên cuồn luyện tập.

Đám người ở đây không chỉ luyện tập để mạnh lên mà còn phải biết cách tự cứu sống mình khi bị thương trên chiến trường, các cách tránh vùng chấn thương nguy hiểm, một số loại cây cỏ dại có ích cầm máu và có nhiều dưỡng chất cho người nào chiến đấu lâu dài mà hết lương thực, ngoài ra Thanh Ba còn dậy mọi người châm cứu cầm máu, các huyệt vị quan trọng của con người giúp khả năng sinh tồn của chiến sĩ được đề cao trên chiến trường.

Mặc dù các chiến sĩ được học cấp cứu ý tế từ Thanh Ba nhưng thực sự biện pháp huấn luyện quân của Trần Lạc rất tàn khốc, thụ thương vẫn có rất nhiều mà còn không ngừng phát sinh, trong thương còn nhiều hơn trước, làm cho một mình Thanh Ba không thể cấp cứu hết được mà phải nhờ đến đội y tế của quân bộ. Đám bác sĩ quân bộ nhìn các chiến sĩ của tiểu đổi mười ba thụ thương thì người nào người đấy mặt tái mét, nhìn binh sĩ toàn thân bầm tím, sương cốt có biểu hiện rạn, dập lá mía, sai khớp cổ tay, cổ chân, ngón chân có biểu hiện gẫy sương, tụ huyết trên cớ thể thì vô số. Nhiều lần bác sĩ quân ý đệ đơn lên quân bộ rằng đội trưởng tiểu đội mười ba có biểu hiện tra tấn binh sĩ, sử dụng bạo lực với binh si, số người bị thương và trọng thương càng ngày càng nhiều, nếu không đưa đội trưởng tiểu đội mười ba ra tòa án binh sớm muộn cũng có binh sẽ chết lúc huấn luyện, chưa kể tiểu đội mười ba có thể sử dụng các biện pháp thôi miên binh sĩ hoặc dị năng giả tác động lên tinh thần binh sĩ làm cho binh sĩ sau khi được băng bó vết thương không chịu nghỉ ngơi mà điên cuồn xin về đơn vị, biểu hiện trốn viện diễn ra thường thấy, hỏi các binh sĩ rằng có bị hành hạ trong huấn luyện không thì ai cũng kêu tự nguyện, vấn đề càng lúc càng nghiêm trọng cần quân bộ can thiệp gấp.

Quân bộ nhận được thư của bác sĩ quân ý chỉ hồi đáp, khi nào có binh sĩ yêu cầu diều tra, làm đơn gửi quân bộ lúc đó quân bộ sẽ xử lý, đám bác sĩ quân ý đọc xong tin mà ngao ngán, nếu binh sĩ mà đồng ý viết đơn thì họ đã không phải khổ sở như thế, chuyện chưa chìm xuống bao lâu lại đến phần hậu cần lên tiếng, bên hậu cần nghi ngờ tiểu đội mười ba đem quân nhu bán ra ngoài, họ cung cấp số quân như đủ cho một tiểu đoàn ăn trong ba tháng nhưng tiểu đội mười ba chỉ ba tuần là thấy đến đòi quân nhu, chưa kể số máy móc trang bị huấn luyện của tiểu đội mười ba có thể huấn luyện cho ba tiểu đoàn cơ giáp khác, số đạn dược của tiểu đội mười ba cũng tiêu hao con số kinh người, nếu tính ra tiểu đội mười ba ngày nào cũng tham gia dã chiến cơ nhỏ, số đạn dược bổ sung là con số thiên văn, yêu cầu quân bộ phái người điều tra.

Nhiều người gửi thư từ kêu gào phạt Trần Lạc, có người còn lén lút theo dõi tiểu đội mười ba, thấy đám người Phong Tử huấn luyện binh sĩ không cần mạng, chỉ cần có sai sọt là nghiêm phạt liên tục, họ còn quay lại video đem về quân bộ, yêu cầu nghiêm túc xử lý vấn đề. Tiểu đội mười ba ban đầu chỉ là tiểu đội vô danh không có chút danh tiếng mà được tổng bộ ưu ái nên ai cũng gen ghét chỉ có căn cứ Tây bắc là nói đỡ cho Trần Lạc, họ biểu thị đây là cách huấn luyện binh sĩ tinh nhuệ của tiểu đội mười ba các tiểu đội khác cần xem xét học tập, những người khác nghe được dè bỉu rằng căn cứ Tấy Bắc nhận được chỗ tốt nên mới nói đỡ, chắc họ cũng có điều mờ ám trong chuyện này.

Quân bộ nhận được nhiều văn kiện kháng nghị, ông cụ xem qua một loạt chỉ than thở một câu " người tài giỏi luôn bị gen ghét, hồi đáp cho tất cả tiểu đội gửi thư, ai còn bàn đến chuyện này đưa ra tòa án bình, còn nữa, gửi một bức thư điện tín cho Trần Lạc kêu hắn huấn luyện binh sĩ tránh thụ thượng một điểm ".

Thư của quân bộ đến tay Trần Lạc, hắn đọc xong thì gật gù,từ trước đến giờ kế hoạch huấn luyện của hắn quá nhẹ nhàng, so với những cái hắn luyện tập một phần trăm còn chưa đến, đám người này chỉ biết ngồi chỉ huy mà không quan tâm đến tình hình thực tế, muốn binh vương mà đòi nhẹ nhàng không có thụ thương, vậy tìm bà đẻ cho nhanh, hắn lập tức viết một kế hoạch huấn luyện tăng cường cho đám người Phong Tử, yêu cầu gia tăng huấn luyện để đám lính mới có thể thực chiến càng sớm càng tốt.

Thỉnh thoáng Trần Lạc cũng tham gia luyện tập cũng binh sĩ, lúc nào rảnh rỗi hắn kêu đám người Phong Tử và đám linh chơi trò cướp quạt giấy, mỗi lần đều là một mình hắn ung dung rời sân luyện để lại một đám binh sĩ mặt mũi bầm tím cho Thanh Ba chữ trị, chỉ có Du Du là được hắn chiếu cố, nhiều nam binh có ý nghĩ sao mình không là phụ nữ để được gần đội trưởng, để được ngài ấy chỉ điểm thêm, nếu Trần Lạc mà biết có lẽ những người này lại phải chịu thêm một trần đòn nữa mới làm cho hắn đỡ tức giận.

Ban ngày như thường lệ Trần Lạc nằm phơi năng, giờ hắn thêm một thú vui là ngắm Du Du huấn luyện và coi xem xung quanh doanh trại của mình có bao nhiêu thám tử, buổi tối cả doanh dạ tập thì hắn ôm Du Du về phòng đạm đạo nhân sinh, cảm giác cuộc sống của hắn trôi qua rất thanh bình, nhiều lúc Du Du bảo cô muốn huấn luyện ban đêm thì Trần Lạc cương quyết không chịu, hắn không muốn cả ngày cô mệt mỏi tối lại mệt hơn, có lần Du Du tức giận với Trần Lạc vì hắn không để nàng huấn luyện, làm Trần Lạc phải lùi một bước với điều kiện cô không bị thương khí huấn luyện, hai bên cãi nhau to làm cả doanh trại yên lặng không ai dám cử động, chỉ sợ bị giận cá chém thớt, đám người Phong Tử từ đó huấn luyện cho Du Du không dám bắt cô vận động nặng, chỉ sợ tiếp bước lần trước bị đội trưởng đuổi đi thì khốn khổ.

Một tháng liên tục huấn luyện, ban ngày tập luyện thể lực và điều khiển cơ giáp, buổi tối đi đánh căn cứ người Nhân Ngư, đám linh mới giờ đây có thể coi lão lão binh trên chiến trường, ai trên người cũng có vài vết sẹo, cả đám khí chất thay đổi, từ nam đến nữ, không còn ngây thơ như lúc ban đầu mới đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.